Đối với kết quả này, Vân Dương thực sự nghẹn họng nhìn trân trối.
“Mấy tên gia hỏa này, ngày thưỡng làm những chuyện gì a?!”
Còn bốn nơi khác, một là phủ thái sư, một là Trấn Bắc vương phủ, một cái Thái úy phủ, và một cái Tĩnh Vương phủ.
Vân Dương nhớ kĩ mấy địa danh này lại.
Trong 11 nơi này, tất có một nơi là địa điểm thi pháp.
Nhưng càng xác định vấn đề này, lửa giận trong lòng Vân Dương càng bốc lên ngút trời!
11 nơi mà mình xác định hiềm nghi, vậy mà đều là những nơi quyền cao chức trọng. Không phải hoàng gia quý tộc, thì cũng chính là đại thần quyền khuynh thiên hạ!
Vừa nghĩ đến đây, Vân Dương không khỏi cảm thấy một trận bi ai sâu sắc!
Các ngươi ngồi ở vị trí cao, ngày ngày cẩm ý ngọc thực, muốn gì được nấy. Chẳng lẽ các ngươi há không biết, tài phú, địa vị, sự an nhàn hưởng thụ của các ngươi, đều là do các tướng sĩ không quản sinh tử, chém giết chốn sa trường mà đổi lấy?!
Nhưng trong lúc các ngươi yên tâm thoải mái hưởng thụ, lại vẫn có người cấu kết với Tứ Quý lâu, tàn sát công thần, thực sự là táng tận thiên lương, phát rồ!
Có đôi khi, thậm chí Vân Dương còn không thể hiểu nổi, loại chuyện như vậy, sao lại có thể phát sinh!
Chẳng lẽ, các ngươi không phải người Ngọc Đường?
Thậm chí, các ngươi không phải là người sao?
Người, sao có thể vô sỉ đến mức độ như vậy?!
- Tối nay trùng kích ngũ trọng!
Vân Dương mang theo một cố oán khí trùng thiên, nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212236/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.