Hiện tại đã vào mùa thu.
Gió thu ngày càng thêm lạnh, sau một trận mưa, càng thêm mấy phần khí cảnh đìu hiu.
Gió thu đã bắt đầu gào thét không ngừng, trên bầu trời Thiên Đường thành.
Cơ hồ, mỗi một người Ngọc Đường, nhất là những chiến sĩ đã đang nhập ngũ, thấy gió rít, đều không kìm lòng ngẩng đầu lên nhìn.
Tiếng gió hô hô rít gào này, có đôi khi, chính là thần hộ mệnh của chúng ta đang hành động...
Phong Tôn!
Chưởng khống thiên hạ chi phong!
Chỉ có điều, hiện tại gió vẫn gào rít trên bầu trời Thiên Đường, nhưng anh hùng đã đi nơi nào?
Sau ba ngày...
Sớm ngày thứ ba.
Không trung Thiên Đường thành lại truyền tới tiếng gió ô ô, gió thu lại tới. Lá rụng tung bay đầy trời, thậm chí bụi mù hoành không mà lên. Gió hôm nay còn lớn hơn mọi ngày...
Vân Dương từ trong mật thất đi ra, thân thể nhoáng lên một cái, hóa thành một đợt thanh phong, vô thanh vô tức bay lên bầu trời, hòa cùng với gió thu đang gào thét.
Gió thu bắt đầu trở nên quái dị.
“Thần Hồn U Đồ, Huyết Nhục Minh Lộ.
Sát khí nhập vị, oán niệm thao thiên.
Âm phong hồn tụ, tự vào vị trí.
Oan nghiệt sở tồn, thương thiên hữu nhãn!”
Vân Dương biết.
Phàm là người hay tổ chức áp dụng phương thức cực đoan này, tất sẽ bị Thương thiên vứt bỏ, Thần Quỷ đều ghét, bởi đây chính là bí pháp nghịch thiên, tổn thương thiên hòa.
Đồng thời, hắn cũng biết nền tảng của đối phương, bởi Vân Dương hắn chỉ cần tìm chỗ quan sát sát khí, nơi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212235/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.