- Ngươi… ngươi nói cái gì cơ?
Ba người Đông Thiên Lãnh đều cà lăm nói.
- Ta không biết đại gia tộc các ngươi có bí pháp khác hay không, nhưng bản thân ta cảm thấy có thể có tồn tại chuyện như vậy.
Vân Dương nói với Đông Thiên Lãnh:
- Ngươi còn nhớ đầu song đầu sư tử của ngươi không? Thế nào, sau khi được ta huấn luyện phát huy tác dụng đi?
- Có tác dụng, rất rất có tác dụng!
Đông Thiên Lãnh có chút chột dạ, lại có chút lúng nhìn Xuân Vãn Phong cùng Hạ Băng Xuyên một cái.
Hai người xuân hạ đồng thời hừ một tiếng tức giận, lập tức quăng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Vân Dương.
- Kỳ thực bí quyết huấn luyện song đầu sư tử trước đó, là dựa trên cơ sở ban đầu làm tăng linh tính lên cho nó, khiến nó tự hành thay đổi tập tính, quán tính trước đó của bản thân, thực lưng đương nhiên có chỗ tăng lên, nhưng lại chưa liên quan đến đột phá xiềng xích cấp độ thiên phú Huyền thú, phương pháp khiến Huyền thú đột phá cấp độ huyết mạch, ta vẫn đang trong giai đoạn tìm tòi. Kỳ thực, coi như thành công… cũng chưa chắc có thể tăng lên bao nhiêu.
Vân Dương biết rõ, chơi với đám tử đệ thế gia này, ăn ý nhất thời cũng không phải kế lâu dài!
Bốn người này nhìn như đơn thuần, nhưng Vân Dương lại rất rõ: phàm là đệ tử được tứ đại gia tộc cho ra ngoài, hơn nữa lại có thể tự mình hoạt động, sao có thể là đồ đần?
Đừng nhìn mấy tên này có vẻ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212223/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.