- Thực sự là…
hiện tại Vân Dương đang đeo một cái mặt nạ, đương nhiên đó là mặt nạ của các chủ Lăng Phong các, nghĩ nửa ngày, hắn chép miệng một cái:
- … Tên các chủ Lăng Phong các các này,thực sự không biết xấu hổ a…
Một thân thanh y, lại thêm một cái mặt nạ đặc biệt, Vân Dương tiến nhập Lăng Phong các.
- Các chủ!
- Các chủ đến rồi!
Trên đường đi không ngừng có quản sự chào hỏi, Vân Dương chỉ hừ một tiếng, tiếp tục dạo bước.
Một thân ảnh lóe lên trước người hắn, một thanh niên áo trắng nhanh nhẹn thoáng hiện, thân thể như ngọc, vẻ mặt ôn tồn lễ độ, nhưng thanh âm lại mang theo một âm điệu khàn khàn, tựa như cuống họng bị cái gì đó chặn lại.
- Các chủ, rốt cục ngài cũng xuất hiện.
Thanh niên áo trắng nói.
Đây chính là đệ nhất đại tướng dưới trướng Phong Tôn ở Lăng Phong các. Vô Âm công tử Thủy Vô Âm.
Vân Dương đối với người này cảm thấy rất hứng thú, thậm chí còn từng coi hắn là tâm phúc. Chỉ vì người này tâm tư cẩn mật, tính toán không bỏ sót, xem như nhân vật nhất đẳng.
Nhưng bây giờ, Vân Dương cũng chỉ có một ý nghĩ.
Nên đối xử với tên thuy Vô Âm này như thế nào cho phải? Chuyện Bát ca đã mất, có nên nói với hắn hay không? Người này, là một nhân tài, thả hắn đi cũng thật đáng tiếc. Nhưng làm sao mới có thể khiến hắn lưu lại?
Chẳng lẽ muốn ta lấy thân phận Bát ca, một mực lừa gạt hắn?
- Ừm, Vô Âm, thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212217/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.