Sáng sớm.
Vân Dương tựa người vào hoa thụ, hô hấp thật sâu, ánh bình minh vừa ló rạng trên không trung, linh lực đậm đặc như sương mù bị hắn hút vào thể nội.
Thân thể thư giãn, ngay sau đó toàn thân ba ba rung động không ngừng, thật lâu sau, Vân Dương mở to miệng, một cỗ bạch khí như trường long từ trong miêng hắn bay ra.
Gió thở thổi nhẹ nhàng, vậy mà không thổi tan được đám khí thể, mãi cho đến khi nó bay ra hơn mười trượng, một tiếng phù nhẹ vang lên, trên tường viện bỗng nhiên xuất hiện một cái lỗ nhỏ.
- Ta… lão thiên â
Phương Mặc Phi cùng với Lão Mai vẫn luôn chú ý động tĩnh bên này đều trợn mắt há mồm.
- Xương như Thiên Lôi chấn, đan điền khí như rồngă
Phương Mặc Phi cảm thấy bản thân không còn lời nào để nói.
Bản thân hắn mãi cho đến khi tu luyện đến Thất trọng thiên mới đạt được cảnh giới này. Còn lão mai bây giờ cũng là Lục trọng đỉnh phong mà cũng chưa đạt đến.
Mà Vân Dương… hiện tại hình như mới đột phá Tam trọng thiên không lâu a? Vậy mà…
Rốt cục chuyện quái gì xảy ra?
Hai người không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn trời, lại nhìn xung quanh một lượt.
Không có gì thay đổi a, vẫn là thế giới này a…
“Chẳng lẽ là do công pháp?”
Phương Mặc Phi cùng với Lão Mai nhìn nhau, họ đều nhìn thấy câu hỏi này trong mắt đối phương.
Vân Dương thu công, chậm rãi đứng lên, khẽ cảm thụ bầu không khí sớm.
Phương Mặc Phi cùng với Lão Mai đều kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212204/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.