Mới đi được một lát, phía sau Trần Lương có tiếng gọi giật lại:
“Đạo hữu, xin chờ”
Trần Lương quay lại nhìn, là kẻ lúc nãy đứng ở Băng Hỏa Chi Khu.
“Có chuyện gì” Trần Lương hỏi
“Ta muốn kết đội cùng đạo huynh” Người kia nói. Hắn bề ngoài trông già dặn hơn Trần Lương nhưng không có nghĩa hắn lớn tuổi hơn. Muốn kết giao thì tốt hơn vẫn là kính người trước.
Trần Lương lúc này mới nhìn kỹ kẻ trước mặt. Khuôn mặt thư sinh, nụ cười hòa ái, dễ làm cho người đối diện thêm mấy phần hảo cảm. Phù hợp với khuôn mặt là cơ thể không gầy không béo, không cao không thấp, khá là cân đối, ưa nhìn.
“Vì sao muốn kết đội với ta?”
“Không dám giấu, lí do ta muốn kết đội là bởi Tam Nhãn Lang của đạo huynh. Từ khi tiến vào Túi Không Gian này, ta đã 3 lần gặp phải trận pháp nguy hiểm, trong đó 2 lần suýt bỏ mạng. Còn may chưa tới số nên vẫn còn giữ được một mạng. Tam Nhãn Lang của huynh đã mở ra đệ tam nhãn, có thể nhìn thấu huyễn ảo cùng trận pháp, là một trợ giúp cực lớn để truy tìm bảo vật đồng thời tránh thoát hiểm nguy”
“Vậy sao ta phải kết đội với ngươi?”
“Tuy không rõ tu vi đạo huynh, nhưng ta dù gì cũng là Huyền cấp cảnh võ giả. Mặc dù không dám tự xưng mạnh nhất ở đây, nhưng chắc cũng phải nằm trong 20 người mạnh nhất tiến vào. Huynh có thêm sự trợ giúp của ta, sẽ như hổ mọc thêm cánh, càng dễ dàng thu được bảo vật hơn. Nơi đây rất nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372569/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.