Trần Lương cưỡi Ngạo Thiên ra khỏi hang, bay về phía trước 20 dặm mới dừng lại, tìm 1 chỗ ngồi xuống. Hòn đảo quá lớn, chạy loạn khắp nơi sẽ khó tìm được bảo vật. Dù hắn tỏa ra tinh thần lực 20 dặm nhưng không tập trung cảm nhận cũng sẽ như cưỡi ngựa xem hoa, dễ bị bỏ sót những thông tin quan trọng. 
Ngạo Thiên đứng cạnh bảo vệ, Trần Lương tỏa ra tinh thần lực lên tới 50 dặm, bao quát một vùng rộng lớn, thấy được rất nhiều điều. Qua nửa ngày, hắn đã thấy được một số vị trí cần lưu ý. 
Phía đông nam 37 dặm, có 2 võ giả đã bỏ mạng, làm phân bón cho linh dược. Nơi này có một gò đất trống, chỉ có duy nhất một cây linh dược nhỏ bé phất phơ theo gió. Gò đất trống có bán kính tới 3 trượng, giúp những tu sĩ bay qua sẽ rất dễ nhìn thấy. Gò đât được bao quanh bởi rất nhiều cây lớn, xum xuê cành lá. 
Trần Lương chỉ có thể cảm nhận được hình dạng bên ngoài, không rõ màu sắc nên không biết đây là loại linh dược gì. Nhưng 2 võ giả đi qua đều xà xuống muốn ngắt lấy linh dược, cho thấy giá trị không thấp. 
Lúc võ giả thứ nhất đi qua, hắn đã cẩn thận quan sát xung quanh cây linh dược, cảm thấy không có bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm gì mới bay xuống. 
Khi võ giả còn cách 2 trượng, linh dược đột nhiên chui xuống lòng đất, đồng thời vô số cây lớn xung quanh như sống lại, đan xen tầng tầng lớp lớp cành cây bên trên võ giả, tạo thành 1 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372568/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.