⭐ CHƯƠNG 6 – VƯƠNG GIA “KHÔNG HỀ GHEN”, CHỈ LÀ… ĐỨNG QUÁ GẦN
Tin đồn mới trong kinh thành:
Thế t.ử của phủ Quốc Công – một tài t.ử nho nhã, mặt mày như ngọc, văn võ song toàn – sắp được gả liên minh chính trị.
Và theo tin chưa kiểm chứng thì…
hắn chọn gặp riêng tiểu thư Lăng Uyển.
Tin đó lan tới tai Sở Hàn Uyên nhanh hơn gió thổi.
Buổi chiều.
Lăng Uyển ngồi bên hồ, ngắm đàn cá bơi.
Ánh nắng rơi trên vai nàng, tạo một vòng sáng nhẹ như sương mỏng.
Nha hoàn khẽ thưa:
— “Tiểu thư, Thế t.ử Quốc Công phủ… xin diện kiến.”
Lăng Uyển đặt chén trà xuống:
— “Đưa vào.”
Một lúc sau, một nam t.ử áo trắng bước đến.
Phong thái ôn nhã, mắt cười nhẹ — kiểu người ai nhìn cũng thấy dễ mến.
— “Lăng tiểu thư.”
Giọng hắn trầm và dịu.
— “Tại hạ đường đột quấy rầy.”
— “Thế t.ử mời ngồi.”
Họ chỉ mới trao nhau vài câu xã giao, nhưng phong thái của cả hai đều điềm tĩnh, lễ độ, đẹp mắt đến kỳ lạ.
Nhưng chỉ vài phút sau—
Một bóng đen xuất hiện cuối hành lang.
Ánh mắt đen ấy nhìn thẳng vào cảnh trước mặt.
Sở Hàn Uyên.
Vẫn áo bào đen.
Vẫn lạnh.
Nhưng… ánh mắt hôm nay không giống mọi ngày.
Không phải giận.
Không phải tức.
Mà là thừa yên tĩnh, dạng yên tĩnh khiến không ai dám hiểu lầm.
Hắn bước đến.
Không nói xin chào.
Không hành lễ.
Cũng không nhìn ai ngoài Lăng Uyển.
— “Ngươi tiếp khách?”
Lăng Uyển nhấc mắt:
— “Thế t.ử đến thăm.”
Thế t.ử mỉm cười:
— “Tại hạ chỉ muốn hỏi thăm tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thu-ta-lam-that/5040924/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.