⭐ CHƯƠNG 4 – VƯƠNG GIA ĐẾN THỬ TÂM, NHƯNG BỊ NÀNG THỬ NGƯỢC
Tin Vương gia ngày nào cũng đến phủ Lăng gia, lan nhanh như lửa bén rơm.
Cả kinh thành xôn xao, quan lại bàn tán, tiểu thư thế gia ganh tỵ, còn đám người hầu thì… run đến toát mồ hôi.
Vì mỗi khi Vương gia bước vào phủ, không khí áp xuống như sương nặng.
Chỉ có một người bình thản, ung dung đối diện —
Lăng Uyển.
Sáng nay nàng đang ở hoa viên, nhàn nhã ngắm một chậu lan trắng.
Tay nàng chạm nhẹ vào cánh hoa, giọng thấp:
— “Đẹp nhưng khó chăm… hơi giống người ta biết.”
Ba nha hoàn đứng sau ngẩn ra:
— “Người ta biết… là ai ạ?”
— “Ai khó chăm vậy tiểu thư?”
— “Là Vương—”
— “Suỵt.”
Nàng đưa tay khẽ ra hiệu, nụ cười cong rất nhẹ:
— “Không được nói sau lưng người khó chăm.”
Nha hoàn: “…”
Nhưng tiểu thư đang nói trước mặt bọn con rồi…
Ngay lúc đó, tiếng bước chân trầm ổn vang lên.
Không cần quay lại, nàng đã biết.
Sở Hàn Uyên bước vào hoa viên, áo bào đen làm nền cho gương mặt lạnh như sương.
Hắn vừa đến gần đã nói thẳng:
— “Ngươi đang nói sau lưng ta?”
Lăng Uyển thẳng thắn:
— “Không.”
Hắn nhướng mày:
— “Ngươi phủ nhận nhanh thế?”
— “Ta nói trước mặt, không nói sau lưng.”
Sở Hàn Uyên: “…”
Ba nha hoàn suýt quỳ xuống xin lỗi thay.
Nhưng hắn không giận.
Ngược lại còn bước tới gần thêm, đứng đối diện nàng qua chậu lan.
— “Hôm nay có vẻ… nhiều lời hơn mọi khi.”
— “Không đâu.”
Nàng nhẹ nhàng vuốt cánh hoa, mắt hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thu-ta-lam-that/5040922/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.