Yến Triều Sinh rút tay về, Mật Sở ngẩn người, mím môi không nói gì.
Nàng ta không biểu hiện ra ngoài nhưng trong lòng lại có chút khó chịu. Nàng ta thừa nhận, mấy ngày trước ở đài thử linh, đệ tử này biểu hiện vô cùng xuất sắc, Mật Sở cũng chợt lóe lên ý định kết giao.
Ngày đó ai cũng được phong thưởng, Mật Sở nhìn từ xa, thấy đệ tử này quỳ gối giữa đám người, không ai hỏi thăm.
Nàng ta biết, nếu thể hiện lòng tốt vào lúc này, nhất định sẽ giống như đưa than ngày tuyết. Sau khi do dự thật lâu, nhìn thấy Yêu mạch của hắn, nàng ta cuối cùng cũng không bước tới, chỉ quan sát từ xa. Thu nhận một đệ tử Yêu mạch, nói trắng ra là một chuyện cực kỳ xấu hổ, nàng ta không có đủ can đảm đối mặt với những lời bàn tán đó.
Mãi đến về sau, sau một hồi quỳ rất lâu, hắn cũng đứng dậy rời đi, Mật Sở nhìn bóng dáng hắn, trong lòng dâng lên vài phần hối hận.
Thu phục lòng người rất đơn giản, nếu nàng ta không coi thường Yêu mạch của hắn, nhờ một trưởng lảo bất cần thu hắn làm đệ tử, chỉ cần như vậy hắn sẽ phục tùng Lâu gia. Đáng tiếc nàng ta nhận ra quá muộn, hắn đã đi rồi.
Hôm nay Xích Thủy Lưu Song lại đến thương lượng với nàng ta trước, nói giao phó đệ tử này cho nàng ta, nàng ta sửng sốt, trong lòng dâng lên chút vui sướng, đồng ý với Lưu Song.
Khi vừa nhìn thấy Yến Triều Sinh, ngày đó chỉ đứng dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-the-lai-thuong-tiec-mot-ten-yeu-quy/3539762/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.