🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta rất vui, cực kỳ vui...



Lưu Song chưa hỏi xong câu hỏi đã bị Yến Triều Sinh đuổi ra khỏi rừng trúc, trăng sáng sao thưa, hắn mang nàng đi.



Càng lộ liễu hơn, nàng nằm trong lòng bàn tay thiếu niên, hơi run lên vì lạnh.



Cơ thể hắn vẫn lạnh như vậy.



Mỗi người có cách chia sẻ niềm vui và nỗi buồn khác nhau. Dưới ánh trăng, Yến Triều Sinh an tĩnh trầm mặc hiếm thấy. Lưu Song có thể cảm nhận được, hắn vẫn có chút buồn bực.



Thiếu niên Yêu quân không bình tĩnh thờ ơ như sau này, buồn vui của hắn chưa âm thầm lặng thành một vũng nước đọng, khi còn nhỏ vẫn sẽ cảm thấy thống khổ và buồn bã.



"Ngươi có từng nghĩ tới sẽ rời khỏi Không Tang chưa?" Nàng lung lay lông tơ trên người, hỏi.



Yến Triều Sinh giơ lòng bàn tay lên che cho nàng khỏi cơn gió đêm lạnh lẽo, vẫn không nói gì. Đối với hắn mà nói, nơi nào cũng giống nhau.



Nhân gian không chứa chấp Yêu vật, các đạo sĩ ở đó đều la hét muốn bắt Yêu. Núi rừng thiếu ăn thiếu mặc, luôn có Nhân tộc từ từ xâm chiếm, Tiên cảnh lại càng hơn như vậy, nơi Yêu tộc sinh sống đều là những kẽ hở có thể sống sót.



Không Tang cũng không khá hơn là mấy, cũng không kém hơn là bao, nhưng nơi này còn có thứ khiến hắn quyến luyến.



Lưu Song cảm thấy mình được thả xuống.



"Cô trở về đi." Yến Triều Sinh nói.



Nàng tung tăng nhảy nhót chạy đi thật xa, hắn vẫn ở nơi đó nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-the-lai-thuong-tiec-mot-ten-yeu-quy/3506661/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Không Thể Lại Thương Tiếc Một Tên Yêu Quỷ
Chương 45: Nhân duyên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.