Dịch: sweetzarbie
***
Mỗi tu sĩ tham dự đỉnh tranh chưa bao giờ nhìn thấy tầng địa ngục thứ mười tám thì ít nhiều gì cũng đều có chút tưởng tượng về cảnh tượng ở đó, nhất là sau khi đã kinh qua mười bảy tầng trước.
Tư Mã Lam Quan cũng không ngoại lệ.
Nhưng y lại không ngờ sẽ thấy được một quang cảnh như trước mắt.
Sau khi chìm xuống làn nước tựa như thủy ngân sóng sánh ánh bạc, chịu đựng sức chấn động không gian vừa kỳ bí vừa quen thuộc, thân hình của Tư Mã Lam Quan vừa biến mất khỏi miệng giếng thì liền gặp phải một cơn chấn động khác.
Sơn thủy như thơ như họa của tầng mười bảy đã biến mất vô ảnh vô tung.
Nào đâu núi non chập trùng xanh ngắt, sông nước biêng biếc lững lờ hay khói sương bồng bềnh trắng xóa, thậm chí ngay cả bầu trời xanh trong cũng chẳng còn.
Trước mắt Tư Mã Lam Quan thật ra lại là một vùng hoang vu rậm rạp nguyên sơ!
Nơi đây là một tòa tế đàn cổ xưa.
Xa xa trước tế đàn là một dải bình nguyên xam xám um tùm hoang dại.
Cổ thụ hằng hà sa số cao vút chân mây, khuất mình trong nền trời âm u. Cây cao không thể thấy được ngọn, thân to cả trăm người ôm không xuể. Nhưng dù gì thì gì, cây nào cây nấy đều mục ruỗng hết cả, dọc theo lớp vỏ trên thân còn rũ rượi vài nhánh dây leo khô quắt đang cố sức vươn lên.
Đây là mùi máu thú.
Dường như...
Vào thời đó có ai giết thú rồi lấy máu để vẽ những hình này làm trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676850/quyen-9-chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.