Dịch: sweetzarbie
Thương Lục?
Suối vàng?
Sắc mặt "Tông Đồ" đứng trước Kiến Sầu thoáng chút ngạc nhiên, tựa như bất ngờ, không nghĩ là Kiến Sầu sẽ trả lời như vậy.
Ánh mắt y biến đổi, hoàn toàn khác với tính tình đôn hậu cẩn trọng của Tông Đồ.
"Úi chà, cái gì mà Thương Lục với Thương Lam, suối vàng với chẳng suối đỏ chứ."
Y bất giác lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên cười.
"Ta không quản đường xa vạn dặm lặn lội đến đây, những mong có thể hàn huyên với Kiến Sầu sư tỷ, nhưng nghe nàng nói mà ta đau --"
"Ầm!"
Y còn chưa kịp nói xong hai chữ "đau lòng" thì một đạo bạch quang huyền ảo từ Lục mạch phân thần kính đã chiếu tới!
Kiến Sầu làm gì có thời gian nghe y ba hoa chích chòe?
Nàng đã chắc chắn kẻ trước mặt mình không phải là Tông Đồ mà là Thương Lục. Y nhận hay không nhận cũng kệ. Cứ ai cản đường là giết thẳng!
Quyết định của nàng rất đơn giản và dứt khoát.
Nụ cười của Tông Đồ, hay đúng hơn là của Thương Lục, rốt cục tắt ngấm. Vẻ mặt anh tuấn vừa lạnh lùng vừa nghiêm nghị của y liền hơi ửng sắc giận.
"Người ta đang nói chuyện mà Kiến Sầu sư tỷ động thủ cắt ngang thật là bất lịch sự..."
Hai tay y vốn vẫn chắp lại trước ngực, che mất một đoạn chuỗi tràng hạt một trăm lẻ tám viên phật châu được quấn quanh lòng bàn tay.
Thấy Lục mạch phân thần kính chiếu tới, y liền vung tay trái ra đỡ.
"Keeeng keeeng!"
Dưới sức bật tay của Thương Lục, một trăm lẻ tám viên phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676849/quyen-9-chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.