Dịch giả: sweetzarbie
Trần Đình Nghiên đang đi thẳng về phía Bát trân lâu thì đột nhiên sững người lại.
Ngay lúc ấy, thế kiếm như chớp giật sấm rền rùng rùng bốc lên từ sâu trong một con hẻm ở bên kia!
Đây là...
"Điện" trong Vô thường tứ kiếm!
Ở Uổng Tử thành, Trần Đình Nghiên cũng có thể được xem là người có kiến thức rộng rãi thì làm sao mà không nhận ra thế kiếm này?
Trong chớp mắt, y liền nhớ tới Kiến Sầu chỉ có một mình.
Thôi xong, lớn chuyện rồi!
Cây quạt trong tay Trần Đình Nghiên xếp lại, kêu "tách" một tiếng. Y liền hóa ngay thành một luồng sáng rực rỡ hình giọt nước bay thẳng về phía con hẻm kia.
Nhưng y còn chưa kịp đến gần thì___
"Ầm!"
Một đụn khói đen khổng lồ từ trong con hẻm sâu kia cuồn cuộn bốc lên, khí thế ào ạt như một cơn hồng thủy.
Gió lạnh thổi thốc vào mặt, uy thế lẫm liệt!
Ngay cả Trần Đình Nghiên có tu vi ngọc niết mà cũng có cảm giác rét buốt thấu xương, tựa như có muôn vàn lưỡi dao bén nhọn đang lẫn vào trong gió xẻo lóc từng miếng thịt trên người y.
"Ào ào ào ào!"
Các vách tường nhà gần đó đều bị gió quật đến, rạch thành vô số vết xước dài màu xanh nhạt!
Trần Đình Nghiên cắm đầu cắm cổ bay về phía trước nhanh đến nỗi thiếu chút nữa là đã lao vào trung tâm cơn lốc. May thay tốc độ của y không lớn lắm, vừa khéo dừng lại được vào khắc cuối cùng.
Nhưng đột nhiên đụn khói đen khổng lồ trong tích tắc ấy cũng rùng rùng thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676790/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.