Dịch giả: sweetzarbie
Bên kia là đường cái, bên này là hẻm sâu.
Hai người đứng đối diện nhau, kẻ tươi cười dữ tợn, kẻ gườm gườm cảnh giác.
Tiếng ồn từ nơi đám đông xa xa vọng lại nghe như tiếng dầu sôi ùng ục trong chảo.
Nhưng bầu không khí yên tĩnh nơi đây lại lạnh lẽo đến rợn người.
Hình Ngộ, tộc Vô thường!
Trong khoảnh khắc đôi đồng tử trong mắt Kiến Sầu co lại.
Tất cả những gì vừa xảy ra trong Phẩm tự lâu liền thoáng hiện trong đầu.
Theo luật thì không được giết người trong Uổng Tử thành.
Hơn nữa, lúc nàng rời khỏi Phẩm tự lâu, viên chưởng quỹ lùn còn dặn nàng phải thận trọng. Nói cách khác, luật lệ mặc dù có nhưng sự tồn tại của nó gần như chỉ là để phòng người ngay mà thôi. Huống chi có ai nói là luật lệ ở chợ Sơn Hải cũng giống như ở Uổng Tử thành đâu?
Trong thoáng chốc, lưng Kiến Sầu đẫm mồ hôi lạnh.
Nàng không ngờ y tới nhanh như vậy.
Nhưng...
Ngọc niết cái gì?
Một quỷ tu cao hơn nàng cả một cảnh giới mà lại đi đánh lén ư?
Đáy mắt Kiến Sầu càng lúc càng trở nên băng giá, cả người căng thẳng đến cực điểm. Nàng cười lạnh: "Lợi hại của cảnh giới ngọc niết chính là đánh lén sau lưng người khác sao?"
Nếu không âm thầm bám theo nàng từ Phẩm tự lâu, Hình Ngộ làm sao lại vừa khéo chạm trán với nàng ở đây, làm sao lại vừa kịp lúc xung quanh không có ai đã xuất chiêu hạ thủ?
Kiến Sầu tu vi tuy không cao nhưng cũng không phải là kẻ ngốc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676789/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.