Dịch giả: sweetzarbie
"Không có họ?"
Vị phán quan kia nghe vậy thì lẩm bẩm cái gì đó ở trong miệng rồi ra vẻ thương hại: "Quỷ không họ ở Uổng Tử thành rất khó thích nghi đó."
Nói xong ngài im bặt, nhìn Kiến Sầu chằm chằm.
Kiến Sầu ngẩn ra. Nàng có cảm giác là phán quan còn có lời muốn nói nên ướm hỏi: "Tiểu nhân mới tới địa phủ nên không biết không có họ thì bất lợi như thế nào, nếu có thể... xin phán quan đại nhân chỉ dạy cho đôi điều được không?"
Phán quan nhướng mày, đè tay lên quyển "Uổng Tử thành quỷ tịch" rồi nghiêm nghị nói: "Quỷ trong Uổng Tử thành đều tụ họp theo họ. Lỡ như có chuyện gì thì có thể kêu gọi bằng hữu giúp đỡ. Ngươi là quỷ mới thì chớ, lại còn không họ nữa thì khó khăn vô cùng."
"..."
Kiến Sầu ngạc nhiên.
Quỷ trong Uổng Tử thành này vậy mà cũng chơi trò nhận đồng hương, đồng niên như trong khoa cử sao?
Hơn nữa...
Ngài đường đường là phán quan, người tuy mập mạp nhưng lại hoàn toàn không có vẻ dễ gần, trái lại còn có vẻ hung thần ác sát. Trông thật không giống như là có ý tốt.
Ngài tự nhiên vô duyên vô cớ chỉ điểm cho mình chuyện này thì ý ngài muốn gì?
Kiến Sầu lanh trí cho rằng chỉ lát nữa thì nàng sẽ biết thôi.
Vị phán quan mập ngồi trên cao kia thấy nàng không nói gì thì không khỏi sầm mặt.
Con quỷ mới này không biết đoán ý người khác thật là hiếm thấy.
Quả thực đây là lần đầu nên Tiếp dẫn ty đã không biết dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676783/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.