*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch giả: sweetzarbie
"Có chuyện gì vậy?"
Quỷ đầu nhỏ thấy biểu lộ của Kiến Sầu thì biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì đó, lại nghe nàng nhắc đến "Thôi Giác" thì trống ngực đập thình thình.
Kiến Sầu lại đi tiếp, chỉ đáp: "Là Thôi Giác đang tra xét xem ta ở đâu. Y chỉ nhằm vào ta mà thôi nhưng chưa có phát hiện ra ta."
Nàng đang nói thì chợt ngừng lại, lái sang chuyện khác: "Phòng lục tịch có hạn chế giờ giấc mở cửa không?"
"Không."
Quỷ đầu nhỏ vô thức ứng tiếng nhưng trong lòng vẫn còn nghĩ đến Thôi đại phán quan kia.
Hiện tại Thôi Giác là một người nguy hiểm. Đã vậy vừa rồi là y đang truy lùng Kiến Sầu hay sao?
Nghĩ đến đây, quỷ đầu nhỏ chợt rùng mình rợn tóc gáy.
Gã rụt vai lại, lấm lét nhìn quanh phố xá đen tối như mực, nuốt nuốt nước miếng nói: "Vậy... không biết y có còn trở lại không?"
Kiến Sầu quay đầu liếc nhìn gã cười với vẻ mặt bỡn cợt. Nàng đáp: "Nếu ta nói y sẽ không đến nữa, ngươi có tin không?"
Quỷ đầu nhỏ lắc đầu quầy quậy: "Làm sao mà tin được!"
"Chuyện này chưa chấm hết được đâu."
Kiến Sầu trái lại rất độ lượng. Tuy biết hai tên tiểu quỷ rất nhát gan, sợ phiền phức nhưng nàng cũng không để bụng đến phản ứng của chúng mà còn cảm thấy thú vị.
Thương thay cho quỷ đầu to và quỷ đầu nhỏ, chúng nghe thấy Kiến Sầu nói không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676782/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.