Tháp lưu li có đế hình bát giác, phía dưới có tầng tầng lớp lớp bậc thềm kéo lên cao, tổng cộng có ba mươi chín bậc, bên trên điêu khắc đủ loại hoa văn, có hoa lá chim thú, cũng có gió mây sấm sét.
Tám cánh cửa mở ra tám hướng, dường như đều khép hờ, giữ lại một khe hẹp tối om thần bí khó lường.
Mỗi một cánh cửa đều có hoa văn mây lành mạ vàng, nhẹ nhàng lấp lánh dưới ánh sáng từ nghiệp hỏa hồng liên xung quanh chiếu tới, lại có một sắc thái mê ảo.
Kiến Sầu chậm rãi đi lên, dần dần đi song song với mấy người còn lại, hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
Câu này hỏi là tất cả mọi người.
Như Hoa công tử nắm quạt gấp trong tay: “Ta luôn cảm thấy trong thiên cung này không phải là không có trở ngại gì“.
”Đi vào xem là biết“.
Hạ Hầu Xá chen ngang một câu rất hiếm thấy, có điều trong đôi mắt màu đỏ sậm đã có ánh sáng lấp lánh.
Hiển nhiên vị binh chủ trẻ tuổi này vẫn rất hứng thú với bí mật của Cửu Khúc Hà Đồ.
Lục Hương Lãnh thì hơi cảm khái nhìn cánh cửa thẳng trước mặt bọn họ, nói: “Ta lại cảm thấy Lí Quân chưa đến mức lừa gạt chúng ta vì chuyện này“.
”Nhưng... Nhưng phía trên yên tĩnh như vậy, sẽ không có quái vật gì chứ?”
Một âm thanh nơm nớp lo sợ yếu ớt vang lên bên cạnh.
Thật sự là có chút...
Không hợp thời.
Mọi người nghe thấy đều không nhịn được quay đầu nhìn lại.
Tả Lưu đứng ở vị trí sau cùng, trong lòng ôm quyển sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676746/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.