Đây là một người rất thích điêu khắc.
Kiến Sầu không hiểu lắm, vì sao Bất Ngữ thượng nhân lại có sở thích này?
Nàng đè xuống nghi hoặc dưới đáy lòng, tỉ mỉ quan sát những nét điêu khắc này.
Xung quanh hang tròn tối om có những nét điêu khắc cuốn vòng quanh.
Hình điêu khắc đầu tiên là một chiếc bình nhỏ bằng bàn tay, bên trong nằm một con dế mèn nho nhỏ, một cánh sã xuống, bị mất một góc, dường như bị thương.
Loại bình này Kiến Sầu nhìn rất quen mắt.
Nàng đã từng ở kinh thành, chọi gà đua chó nuôi chim đá dế chính là bốn thứ mà đám con em quan lại chơi bời lêu lổng đều phải tinh thông.
Thường khi đi trên phố đến ngõ nhỏ có trà lâu hơi phồn hoa một chút liền có thể nhìn thấy những người cầm bình nuôi dế này đi lại khắp nơi.
Tâm tư khẽ động, nàng lại nhìn tiếp.
Hình khắc rất mờ, hình thứ hai là một con dế mèn khác được bỏ vào bình, giằng co với con bị thương cánh, sau đó xông vào đá nhau.
Dế mèn bị thương liên tiếp thua chạy, bị con dế mèn to lớn đá lộn nhào, ngửa mặt lên trời, cố lật mình lại, lập tức lại bị đối thủ hung ác đá ngã.
Hết lần này tới lần khác chiến đấu, hết lần này tới lần khác ngã xuống...
Hình thứ ba vẫn là bình nuôi dế, có điều con dế to lớn đã biến mất, chỉ để lại một con dế mèn chiến bại cô độc.
Nó không thể thu chiếc cánh bị thương lại, chỉ co trong góc bình, một tia sáng từ phía trên chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676724/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.