Mặt người dạ thú?
Vốn đã xoay người định đi, Kiến Sầu nghe thấy câu này liền đưa tay lên xoa mặt, cười nhạt: “Da tạ Như Hoa công tử quá khen, cũng như nhau cả“.
Như nhau cả?
Đây là nói hắn cũng là mặt người dạ thú?
Lời này đúng là đáp lễ không hề khách sáo.
Như Hoa công tử dùng chiếc quạt gấp chống cằm, thấy Kiến Sầu bắt đầu đi về phía trước, hắn cũng chậm rãi cất bước đi theo, vẫn tiếp tục lầm bầm: “Trình độ mặt người dạ thú của bản công tử đã tu luyện rất nhiều năm rồi“.
“...”
Tu luyện rất nhiều năm...
Mọi người nghe vậy tất cả đều yên lặng.
Tiểu Kim và Tả Lưu rùng mình một cái, Lục Hương Lãnh quay lại nhìn Như Hoa công tử một cái rồi buông mắt cười, đi theo bên cạnh Kiến Sầu.
Hạ Hầu Xá vẫn im hơi lặng tiếng như một người không tồn tại, không nhanh không chậm đi theo.
Tổng cộng sáu người, không có Tạ Bất Thần, lại không một ai hỏi câu nào, vẫn điềm nhiên như không đi về phía trước.
Dường như không có ai lo lắng cho an nguy của Tạ Bất Thần, cũng không có ai để ý đến thân phận đệ tử chân truyền thứ mười ba Côn Ngô của Tạ Bất Thần.
Mọi người không nhắc tới, Kiến Sầu đương nhiên sẽ không nhắc tới. Nàng đi về phía trước, năm giác quan nhạy bén đã tăng lên tới cực hạn, quan sát tình hình trên con đường bạch ngọc này.
Đường bạch ngọc rất rộng rãi nhưng hai bên không có lan can. Người đi trên đường chỉ hơi liếc mắt liền có thể nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676712/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.