Người có nhãn lực đều có thể nhìn ra, chưởng môn trưởng lão các môn phái đều đưa mắt nhìn nhau.
Chỉ có Chúc Tâm vốn đã chuẩn bị làm khó dễ Nhai Sơn, dâu ngờ đến thời khắc mấu chốt này lại có trưởng lão Nhai Sơn đến báo Khúc Chính Phong đã phản bội Nhai Sơn? Nói Nhai Sơn đã mất tung tích Khúc Chính Phong? Thậm chí chính Nhai Sơn cũng đang đuổi giết Khúc Chính Phong?
”Toàn là nói bậy! Nhai Sơn ngươi sao có thể trùng hợp như thế, sao có thể không đuổi giết được Khúc Chính Phong? Một đám người đánh không lại một tu sĩ mới xuất khiếu? Rõ ràng là muốn che giấu tung tích hắn, cố tình bày mưu nhằm vào Tiễn Chúc phái ta!”
Chúc Tâm không thể chịu nổi, nắm kiếm quát lên.
Tất Ngôn vẻ mặt lạnh lùng, chính là người khó tính nhất trong bốn đại trưởng lão Nhai Sơn, nghe vậy lập tức đứng dậy, nắm chặt trường kiếm trong tay, mỗi một nếp nhăn trên mặt đều ẩn giấu tức giận vô biên: “Khúc Chính Phong đánh cắp cự kiếm trấn phái của Nhai Sơn ta. Hắn có thể lấy sức một người diệt cả Tiễn Chúc phái của ngươi, Tất mỗ không đánh lại được hắn có gì là lạ? Một Tiễn Chúc phái tầm thường cũng đáng để Nhai Sơn ta dùng Nhai Sơn kiếm bày mưu hãm hại sao?”
”Ngươi!”
Một câu thật là càn rỡ!
Ai cũng không ngờ trong miệng trưởng lão Tất Ngôn, Tiễn Chúc phái còn không bằng một thanh cự kiếm Nhai Sơn!
Nhưng mà...
Hai thanh kiếm Nhai Sơn quả thật cực kì nổi danh: Một thanh Nhai Sơn kiếm dựa vào Nhai Sơn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676689/chuong-162-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.