“Nó muốn làm gì...”
Giọng Tiểu Kim lộ vẻ lo lắng.
”Lại còn phải hỏi? Đó chính là chân long đấy, cơ hội trăm ngàn năm cầu cũng không được, ai không hóa rồng thì đúng là đầu óc có bệnh“.
Tiếp lời hắn là Tả Lưu đầu óc mơ màng.
Sau khi thấy lịch sử lâu đời và năng lực mạnh mẽ của loài rồng, cùng với cả vai trò của long môn, ai có thể không khao khát thành rồng? Không kháo khát uy năng khống chế phong vân, ngẩng đầu quẫy đuôi có thể hủy thiên diệt địa?
Tu sĩ tu đạo để làm gì?
Chẳng phải là vì theo đuổi tính mạng vĩnh hằng, theo đuổi sức mạnh vô thượng hay sao?
Bây giờ đường tắt xuất hiện trước mắt, mấy người có thể không động lòng?
Dù con giun kia có ngu xuẩn đến mấy, sau khi thấy cảnh tượng trước mắt cũng không thể không thông suốt được.
Những lời Tả Lưu nói ra cũng là tiếng lòng của những người khác.
Chỉ tiếc kẻ được lựa chọn lại là con giun may mắn chú không phải các tu sĩ thông thường khao khát trường sinh và sức mạnh như bọn họ.
Vô số người đưa ánh mắt nhìn con rồng đen, muốn biết lựa chọn cuối cùng của nó là gì.
Tiếng rồng ngâm dài đến lúc này mới dần dần nhỏ lại.
Như đã dùng hết sức mạnh, hoặc như là tâm tình kích động đã chậm rãi trở lại bình thường.
Con rồng đen lắc lắc đầu, thân rồng co lại giống như là một người đột nhiên rụt cổ lại, như là chính nó cũng rất kinh ngạc vì sao mình lại ngẩng mặt hú dài.
Phần đuôi vẫn nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676675/chuong-152-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.