Ầm!
Rồng khổng lồ lao tới!
Đã lên đến Kim Đan kì, sức mạnh của Chu Thừa Giang được cô đọng cực kì tinh túy, tốc độ vốn đã nhanh hơn Kiến Sầu một chút, nếu Kiến Sầu không có khả năng “thuận phong” thì sợ là đã rơi xuống hạ phong từ lâu, bây giờ Chu Thừa Giang trên người có vảy rồng, luồng khí lướt qua mỗi một vảy rồng đều làm cho sức mạnh của hắn được thu lại quanh người, gần như không tản ra ngoài chút nào, lên tới một cấp độ đáng sợ.
Không lãng phí một chút linh lực nào có ý nghĩa gì?
Có nghĩa là sức tấn công cực cao.
Khi hắn lao tới chỗ Kiến Sầu, thậm chí còn rẽ thành hai vệt sóng cao vút trên mặt sông.
Thân thể Kiến Sầu căng lên, năm ngón tay lại mở ra.
Xẹt xẹt xẹt!
Giữa hai tay có thêm ba lưỡi phong nhận xoay tròn.
Cũng là sức mạnh ngưng tụ đến cực hạn nằm trong mỗi một lưỡi phong nhận nho nhỏ, tuy nhỏ nhưng lại tuyệt đối không thể nào coi thường.
Gió nâng người nàng lên, làm cho tốc độ của nàng gần như không kém Chu Thừa Giang bao nhiêu.
Ngang nhiên lao tới.
Bàn tay bao phủ vảy rồng như móng vuốt chụp vào hai bàn tay Kiến Sầu đang khép trước ngực.
Tách tách...
Hai lưỡi phong nhận vừa mới đụng vào vảy rồng đã lập tức vỡ tan.
Ánh vàng trong đồng tử Chu Thừa Giang rất nhạt, lộ ra một vẻ hờ hững cao cao tại thượng bao quát chúng sinh.
Tách.
Lại một lưỡi phong nhận nữa vỡ tan.
Hai bàn tay Kiến Sầu vẫn không hề thu lại mà kép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676616/chuong-109-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.