Kiến Sầu vẫn ngồi trên sông như trước.
Chu Thừa Giang cất bước đi tới.
Bước đầu tiên bước ra, hạ xuống men sông.
Tiếng gió nổi lên.
Gió sông vốn mang hơi lạnh đột nhiên càng thêm lạnh lẽo, mang theo sự hiu hắt của tiết trời cuối thu.
Bước thứ hai bước ra, đã bước xuống mặt sông.
Nước sông dừng lại.
Uy thế nặng nề dường như chặn cả dòng sông, khiến dòng sông cũng phải dừng lại một lát.
Bước thứ ba bước ra, người lại đứng lơ lửng trên sông Cửu Đầu mênh mông.
Thế là sóng gió bắt đầu nổi lên.
Nước sông lúc trước ngừng chảy một lát như bị bước chân hắn chặn đứng, bây giờ lại hung dữ vùng vẫy, tạo thành một bức tường sóng vỗ thẳng về phía Kiến Sầu ở giữa sông.
Ầm ầm!
Sóng lớn vỗ vào đá, bọt nước bắn khắp nơi.
Tảng đá đen ở giữa sông như biến thành một hòn đá nhỏ yếu ớt có thể bị đánh bay bất cứ lúc nào.
Uy thế thật hung mãnh.
Mới chỉ vừa ra tay mà đã lợi hại hơn trước quá nhiều.
Gió rất lạnh.
Khiếu huyệt toàn thân Kiến Sầu vẫn ở trạng thái mở ra, trong nháy mắt sóng dữ ập đến, nàng không hề do dự đưa tay phất một cái.
Bàn tay nhỏ nhắn vẽ thành một đường cong gần như hoàn mỹ, lại mang thao một sự tàn khốc lạnh lẽo kiên cường.
Ưu thế của thiên hư chi thể hoàn toàn lộ ra.
Kiến Sầu vừa động tâm niệm, lộ tuyến kinh mạch lập tức thay đổi.
Tất cả gió chạy qua khiếu huyệt trên người nàng giờ khắc này đều theo lộ tuyến kinh mạch vừa thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676615/chuong-109-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.