Khi đang tìm tảng đá đểkê cái nồi nhỏ, liền thấy Tần Mạt ôm một bó cỏ tranh héo to thích thú đi lạigần.
Phương Triệt ngẩng đầutrợn to mắt, vẻ mặt coi thường nói: “Ngốc à, nói em đừng ôm một đống cỏ tranhvề đây, kết quả là em vẫn làm chuyện ngu xuẩn.”
Hắn đứng dậy nắm lấy đồtrên tay Tần Mạt, ném thẳng vào gốc cây táo bên cạnh, sau đó sải bước đi đếnchỗ nhiều cây. Tần Mạt tự động lọc bỏ lời nói ác độc của Phương Triệt, vội chạytheo hắn, nhìn hắn cúi đầu lượm cành khô, thế là Tần Mạt cũng đi theo lượm,nhìn hắn bỏ đi cành mây với bụi gai, Tần Mạt cũng bỏ đi theo.
Cành lá héo úa quệt vàoquần áo Tần Mạt, còn chạm vào mặt nàng, không lâu sao khiến nàng một thân bẩnthỉu, rất giống với da con khỉ.
Phương Triệt vừa quayngười, liền thấy Tần Mạt ôm một bó củi lớn, tay kia bận rộn bỏ cành gai, dángvẻ ngốc nghếch đến buồn cười.
"Ngu ngốc!" Hắncười nhạo, nói xong lại bỏ những thứ trên tay mình xuống đất, sau đó nhận lấyđồ trên tay Tần Mạt, đặt hai cái lại cạnh nhau, rồi cùng ôm về.
Tần Mạt mỉm cười với hắn,thình lình nói ra một câu: "Phương Triệt, tính anh không phải người bìnhthường có thể chịu được đâu."
Bóng lưng Phương Triệtcứng lên trong nháy mắt.
Tần Mạt lại nói:"May mà là tôi, đổi lại là người khác thì không chung sống hòa bình nổirồi."
Phương Triệt không qukhông lên tiếng, chỉ buông bó củi đến cạnh cây táo, sau đó ngồi xổm xuống, cầmquẹt đốt bó cỏ khô, lại nhét cành khô vào.
"Phương Triệt, anhcòn chưa vo gạo à, sóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617897/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.