Lại là một ngày cuối thu,tiếng chuông tan học vừa vang lên, Tần Mạt liền mở cửa sổ bên trái ra, uốnngười ngồi trên ghế, dựa vào vách tường, suy nghĩ xuất thần.
Nàng ngồi hàng ba ở nhómchín, vị trí tuy không đẹp, nhưng lại gần cửa sổ, có thể được gió nam thổi đến.Lúc này Trung thu vừa qua, mùi hoa quế ở trường học cấp ba này vào mùa ngàongạt, gió nhẹ hây hây, mùi ngọt ngào liền lượn lờ lưu luyến như muốn làm sayngười.
Tiết vừa rồi là ngữ văn,giảng đến một đoạn tích trong “Tả truyện”[41], Tần Mạt còn đang nghĩ đến Tần Bái Tườngnói xoay chuyển được gì đó, đối với tiết giảng “Tả truyện” này, rõ ràng là mắtđiếc tai ngơ, toàn ngồi lo bận tâm trong lòng.
Cho đến khi tiếng chuôngtan học vang lên, nàng cũng không để ý, chỉ mở cửa sổ ra, gió mát thổi mang mùithơm hoa quế ngào ngạt, miễn cưỡng chuyển suy nghĩ.
Về chuyện này, Tần Mạtthật ra không giúp đỡ được cái gì. Nàng không hiểu về chế độ xí nghiệp, cũngkhông hiểu thế nào buôn bán, mà71;n mưu kế ứng biến thuật tập kích bất ngờ,nàng nghĩ đến thân phận và tuổi hiện tại, lại không dám thảo luận với Tần BáiTường, cho nên cuối cùng nàng chỉ có thể thoáng hiện một tia ảm đạm ở hai mắt,dù có lo lắng, cũng không thể góp sức.
Cái gọi là có thể xoaychuyển, thật ra là Tần Bái Tường chỉ an ủi người nhà và an ủi chính mình màthôi. Tần Mạt nghĩ đến, nếu như cái đơn đặt hàng có thể hoàn thành kịp, thì xínghiệp của họ sẽ không có nguy cơ dẹp tiệm.
Gió trời khẽ thổi, ánhmặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617867/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.