Giữa trưa Tần Mạt trở vềnhà, chuyện đầu tiên là trực tiếp ngồi phịch lên ghế sô pha.
So với trước kia khi nàngvừa mới xuyên qua, trong tình trạng khủng bố cho rằng đã đến một thế giới maquỷ, nàng bây giờ, chỉ cảm thấy mỏi mệt đến tận xương tủ
Vượt qua tầng trở ngạitâm lý cũng không khó khăn như trong tưởng tượng, nhưng cũng không nói là đơngiản. Hình dung ra, như là một người ngạt thở trong nước, nhưng để sinh tồn,phải ép mình trong bức tường kia.
Bực tức? Phẫn nộ? Khôngcam lòng?
Không, Tần Mạt không cóloại tâm tình này, nàng chỉ cảm thấy mỏi mệt, mỏi mệt khiến toàn thân như mộtbộ máy cũ rỉ, cử động cũng không muốn.
Hôm nay tuy vận khí củanàng tốt, tìm được một công việc. Nhưng làm việc như vậy với nàng mà nói, đúnglà không thể tưởng tượng nổi. Trước đây nàng đã làm tâm lý nhiều lần rồi, nhưngđến khi làm thật, tư vị này, như là mất đi trọng lượng, cả linh hồn cũng nhưmuốn tan đi.
Nội tâm của nàng rungđộng mãnh liệt, mặt ngoài thì cố bình tĩnh, nhưng cái loại mâu thuẫn này, đủ đểcho nàng vùi đầu thật sâu vào đất cát, mãi mãi không nhìn ánh mặt trời nữa! (ý ở đây cónghĩa là ngoẻo đó)
Con người, kiên cường hơntưởng tượng của họ rất nhiều.
Dù không kinh ngạc baonhiêu, cũng khó có thể ngờ, cửa ải này, Tần Mạt lại có thể vượt qua. Nàng cómột công việc, làm thuê, người hầu trà, sao lại có thể chứ?!!? Nhưng nàng cũngkhông thấp kém, bởi vì nàng nỗ lực vì sự sinh tồn của chính mình!
Sẵn sàng ra trận, đây mớilà Tần Mạt!
Đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617829/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.