"Đây là trà LongTĩnh ạ?" Tần Mạt hơi nhíu mày, hỏi.
"Không sai, đây làtrà Long Tĩnh ngon nhất ở Tây Hồ." Biểu tình của Triệu Chu có chút tự đắc,"Đặc biệt ở khâu chọn trà Long Tĩnh, một mầm một lá, ta mỗi năm cũng chỉđược có tám lạng."
Tần Mạt buông ra chén tràtử sa trong tay ra, khẽ cười nói: "Ngàn năm trước, trà này tên là BạchVân, chính là trà cống phẩm. Trà này mỏng mà đẹp, chịu được va dập, nhưng thậtra hương thơm của Bạch Vân lại ẩn chứa bên trong. Trà xanh cần phải làm nóng,riêng Bạch Vân lại thích hợp với độ ấm. Sau khi nước sôi, để nguội tám phần, sẽkhông tổn hại đến mùi hương."
Triệu Chu nghe được haimắt sáng lên, nghiêng đầu suy tư trong khoảnh khắc, bàn tay không kiên nhẫn vỗnhẹ lên bàn, tán thưởng nói: "Nguội đi tám phần, tuyệt diệu!"
"Trà có tám vị,hương trà và trà thuốc là hai vị, còn lại sáu vị là xanh, hồng, lá, vàng, đen,trắng, mỗi vị có một tính chất. Dù là pha trà, sao trà, rót trà, chỉ có ngườibiết tính trà, mới có thể pha ra trà ngon." Tần Mạt lắc lắc đầu, thở dài:"Chính cái gọi là tốt quá hoá dở, làm sao để giữ được độ ấm tốt, mới là kh
Triệu Chu như có điều suynghĩ, nhìn vào ánh mắt Tần Mạt, thưởng thức lại tăng thêm vài phần nghi ngờ.Lời nói và khí độ của cô bé này không thể là một đứa bé mười mấy tuổi được,nhưng mặt mũi nàng non nớt, rõ ràng cũng chỉ là một cô nhóc bình thường thôi.
"Còn có haiđiểm," Tần Mạt phảng phất không chú ý đến ánh mắt của Triệu Chu, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617828/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.