Một tiếng quát to làm TầnMạt dừng bước, chỉ thấy một người đàn ông trungên từ quảng trường chạy thậtnhanh đến đây, nhìn đồng phục của ông ta đang mặc, có thể thấy rõ đây là bảo vệtrị an của trường.
Hiện tại Tần Mạt cònkhông phân biệt được bảo vệ trị an và cảnh sát khác nhau ở điểm gì, nhưng theocon mắt của nàng đánh giá, phàm đã là móc câu của quan sai, cũng đều là những thằng cha chỉ giỏi suốt ngày đixua đuổi người khác.
Nói dứt lời, một tay TầnMạt ép lên vị trí vết thương của Phương Triệt, che khuất vết máu trên quần áohắn, tiện thể ném cho hắn một ánh mắt đầy uy hiếp, sau đó quay đầu cao giọngnói: “Chú à, phiền chú đến đây giúp một chút, bạn học này bị cảm nắng nên ngãxuống đất, cháu không đỡ nổi cậu ta dậy, vừa rồi đang muốn đi tìm người giúp thìthấy chú đến.”
Khuôn mặt tuấn tú vốnlạnh băng của Phương Triệt trong nháy mắt đỏ bừng lên, bị cảm nắng?!, lý do nàychỉ mình Tần Mạt mới nghĩ ra được, nhưng việc đã đến nước này, hắn không phốihợp không được. Ngay tức thì hung hăng trừng mắt liếc Tần Mạt một cái, sau đóhai mắt khép lại, cũng rất tự nhiên liền “ngất xỉu”!
Dù sao trên người hắn rõràng có vết thương do đánh nhau với người ta mà thành, nếu để lão bảo vệ nàyphát hiện thì hậu quả thận khó lường. Mà bị một con nhóc làm lộn cổ xuống đất thìcòn bẽ mặt thế nào nữa, so đi sánh lại, mức độ mất thể diện của việc bị cảmnắng, ngược lại còn có thể chấp nhận được.
Lúc b chạy đến đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617819/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.