Cảnh tượng trước mắt thực sự rất giống hiện trường gây án. Mặt đất hỗn loạn, không khí thì quỷ dị, còn có mấy người đàn ông to lớn bộ dạng thê thảm ngồi xổm trên mặt đất. Lại cả nữ quỷ tóc dài lạnh lẽo nhìn từ trên cao xuống, cảng tượng quỷ quái này nhìn kiểu gì cũng giống hiện trường giết người.
Tiếng hét bên ngoài cuối cùng cũng làm mấy người trong phòng như sực tỉnh, bọn họ xoay đầu, mắt mở lớn kinh hoàng nhìn ra. Quả nhiên thấy ngoài cửa có ba vị hòa thượng cốt cách như thần tiên đứng đó, còn có mấy người đạo diễn đang liều mạng vẫy tay với bọn họ như gọi bọn họ ra ngoài…
Ba người Tô Địch, Thiệu Nhất Chu, Nhậm Khôn vô cùng mừng rỡ, kích động đến run cả người, vui mừng phát khóc, được cứu rồi, bọn họ cuối cùng cũng được cứu rồi!
Hiện giờ trong đầu bọn họ chỉ có một chữ, chạy! Bất luận thế nào cũng phải chạy ra ngoài!
Nhưng mà lúc bọn họ kích động không thôi định kéo Viên Cao Minh chạy ra thì lại phát hiện nữ quỷ tóc dài cũng chậm rãi quay đầu, thân thể vặn vẹo của nàng ta hướng ra cửa. Động tác này trực tiếp làm ba người đạo diễn, trọ lý nhỏ và lãnh đạo thần tiên cứng đờ cả người, da đầu tê dại. Cho dù cách một bức màn bọn họ cũng cảm nhận được một ánh mắt thâm độc dừng trên người mình, bọn họ không dám ho he gì, liều mạng lùi về sau, cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của bản thân.
Ba vị đại sư lúc này vẫn đứng nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707579/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.