🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tổ chương trình bên kia cũng gấp gáp đến độ vô cùng lo lắng, bọn họ không biết là đã xảy ra chuyện gì. Rõ ràng là tận mắt nhìn thấy năm người Tô Địch, Thiệu Nhất Chu, Viên Cao Minh, Nhậm Khôn và Hạ Lê đi vào phòng, nhưng giờ lại không thấy đâu! Bọn họ đã lật tung cả căn phòng, tìm hết những chỗ có thể tìm nhưng lại chẳng thấy bóng dáng một ai.
Mới đầu bọn họ còn tưởng rằng mấy vị khách mời cố ý làm tăng hiệu quả chương trình, muốn tránh khỏi màn hình rồi làm vài trò gì đó đặc sắc nhằm tăng màu sắc giải trí cho chương trình. Nhưng bọn họ đợi một lúc lâu cũng không thấy người ra, nghĩ cứ như vậy đi xuống cũng không phải cách hay. Lúc này mới dùng tai nghe để thử liên lạc với Nhậm Khôn, ai ngờ lại phát hiện không liên lạc được.
Bọn họ vội vàng qua xem mới phát hiện trong phòng không một bóng người, cứ như bốc hơi khỏi thế gian vậy!
Ngay cả cô diễn viên Cố Phi Âm đóng vai quỷ cũng không thấy đâu. Mà cô ấy biến mất khi nào bọn họ cũng không biết.
Lại nói trước ống kính có nhiều người xem như vậy, đều tận mắt thấy họ vào trong phòng, lúc trước lại không có ai đi ra ngoài, sao có thể nói không thấy là không thấy tăm hơi luôn được? Đó là người sống sờ sờ cơ mà!
Chuyện này làm người ta không khỏi nhìn nhau khiếp sợ, từ lòng bàn chân nổi lên một luồng khí lạnh lẽo quỷ dị.
Chỉ có đạo diễn của thấy có chút dự cảm không tốt, nhớ tới lúc trước gặp ma ở công viên giải trí, nghĩ thầm, chẳng lẽ bọn họ gặp phải thứ gì đó không sạch sẽ sao? Không biết bọn Nhậm Khôn còn sống hay không, nếu đã chết thì chẳng phải là thế sao?
Ông ta sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, vội sai trợ lý mời hết hòa thượng đạo sĩ tiên cô trên trấn tới, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng được!
Trợ lý nghe vậy mà ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì, đây là đạo diễn bị dọa ngu người rồi à? Người mất tích thì phải báo án chứ, sao giờ này còn làm mấy chuyện mê tín dị đoan như thế?
“Thất thần gì đấy, đi mau đi!”
Trợ lý bị quát giật nảy mình, chỉ có thể phục tùng uy quyền, thâm tâm thì nói đạo diễn đúng là ấm đầu rồi, chuyện hôm nay mà bị truyền ra chắc chắn bị lột một tầng da luôn! Nhưng mà cậu ta vừa mới ra đến đầu ngõ đã bị ba hòa thượng chặn lại. Một lão hòa thượng dẫn theo hai tiểu hòa thượng có vẻ đạo mạo đứng trước mặt cậu ta, cười như Phật Di Lặc.
“A di đà phật, ta thấy sắc mặt thí chủ rất gấp gáp, không biết lão nạp có thể bài ưu giải nạn cho thí chủ không?”
Đây quả thật là đưa than ngày tuyết, đang lạc trong hoang đảo thì gặp ốc đảo, mấy kẻ lừa đảo này vừa hay rơi vào họng súng, trợ lý nhỏ bèn nói: “Đến đây đến đây, mau đến đây với tôi!”
Trợ lý dẫn ba hòa thượng trở về, vừa để làm an lòng đạo diễn, nhưng mặt khác lại gọi điện báo cảnh sát mới là đúng đắn.
Liễu Nguyện hòa thượng kích động đến mức mắt phát ra ánh sáng, có vẻ vô cùng vui sướng, lúc này cái đầu trọc lốc của hắn cũng sáng lấp lánh. Hắn đã bồi hồi đứng bên ngoài cả buổi, giờ cuối cùng cũng có cơ hội trà trộn vào, hắn có thể không kích động sao? Nhưng mà không biết Cố tỷ tỷ đang làm việc ở chỗ nào?
Tịnh Hành càng nghi ngờ sư phụ mình có quan hệ với Cố thí chủ, bởi vì hắn chưa bao giờ thấy sư phụ để tâm đến người nào như vậy, đuổi theo từ Bạch Ngọc trấn đến thành phố A không nói, cách nơi này mấy bước đã vô cùng vội vàng, làm gì còn chút phong thái của cao tăng chứ? Nhưng thái độ của Cố thí chủ đối với sư phụ hắn lại chẳng khác gì đối với người bình thường.
Khác biệt lớn như thế, hắn thật sự không hiểu lắm.
Nếu có cơ hội kiểu gì hắn cũng phải hỏi cho ra lẽ.
Chân Độ thì không nghĩ nhiều như vậy, hắn đeo cánh tay tập trung nhìn đường đi. Hiện giờ hắn không hề dám mất tập trung, chỉ sợ nhìn nhiều, suy nghĩ nhiều rồi không cẩn thận gãy nốt cánh tay kia. Đến lúc đó cơm cũng không ăn được, sẽ sớm chết đói nơi đầu đường xó chợ, trở thành cô hồn dã quỷ.
Đám người Liễu Nguyện càng đi lại càng thấy không ít người sắc mặt hoảng loạn chạy tới chạy lui thì không khỏi cảm thấy kì quái. Đến lúc đi qua một chỗ rẽ thấy cuối đường có một căn nhà nhỏ tối om, Liễu Nguyện mới như vỡ lẽ: “Có phải có người xảy ra chuyện rồi không?”
Trợ lý nhỏ thất thần, cúi đầu lướt di động, hỏi đồng nghiệp qua WeChat rằng khi nào cảnh sát tới? Nếu chưa tới thì mau đi giục bọn họ đi, mấy người mất tích đều là nhân vật lớn, cho dù ai trong số họ xảy ra chuyện thì bọn họ đều xong đời luôn! Còn đối với ba kẻ lừa đảo thì cũng không nhiệt tình lắm, huống hồ chuyện minh tinh mất tích là chuyện cơ mật, sao có thể tùy tiện nói với mấy kẻ hòa thượng lừa đảo này chứ?
Tịnh Hành nhìn thoáng qua, nói: “Sư phụ, con thấy nơi đó hẳn là có ác quỷ quấy phá.”
Chân Độ nói: “Đi, chúng ta đi xem sao.”
Trợ lý nhỏ lúc này mới ngẩng đầu, bài xích nói: “Cái gì mà ác quỷ quấy phá, đừng nói càn nói bậy dọa người khác. Đây là xã hội khoa học rồi, làm gì có quỷ? Đừng nghĩ các người là hòa thượng thì tôi sẽ tin, cẩn thận tôi kiện mấy người tuyên truyền tà giáo, gây họa cho quần chúng nhân dân.”
Liễu Nguyện bình thản dửng dưng, không hề phật ý vì lời nói của trợ lý, chỉ vào tòa nhà hai tầng cuối hẻm: “Khí tức nơi đó rất kỳ lạ, chắc chắn là bên đó có người đang gặp nguy hiểm. Nếu không sớm ngăn cản thì chỉ sợ sẽ mất mạng.”
Tịnh Hành nhíu mày, có phần không đồng tình nhìn trợ lý nhỏ. Chân Độ nói: “Tiểu thí chủ, chỗ các anh không phải có người xảy ra chuyện rồi chứ?”
Trợ lý nghe thế thì hơi kinh hãi trong lòng, lại thấy mấy hòa thượng nói đúng căn phòng mà bọn Nhậm Khôn và Tô Địch mất tích thì càng kinh ngạc không thôi. Lúc này mới nhìn kỹ ba hòa thượng trước mặt, khó tin nói: “Các người đoán mò đấy à? Không phải nghe thấy gì đó rồi tới lừa tôi chứ?”
Tịnh Hành a di đà phật: “Nếu thí chủ không tin thì đưa chúng tôi đi là biết. Nếu chúng tôi nói sai thì cậu báo cảnh sát bắt cũng không muộn.”
Chân Độ nói: “Người xuất gia không nói dối. Thí chủ, cứu người quan trọng nhất.”
Trợ lý trầm tư một chút, nghĩ dù sao cũng coi ngựa chết thành ngựa sống mà chữa, có lẽ mấy hòa thượng này thực sự có bản lĩnh thì sao? Đúng lúc đạo diễn muốn tìm mấy hòa thượng về. Cậu ta xoay người, trực tiếp đưa bọn họ đi tìm đạo diễn. Lúc này đạo diễn đang lo lắng đến độ xoay mòng mòng, vừa thấy ba hòa thượng tới thì kích động suýt nhảy dựng lên, la hét nói là được cứu rồi!
Mãi đến lúc này, ba người Liễu Nguyện, Tịnh Hành và Chân Độ mới biết thực sự có người đang gặp nguy hiểm, không biết bọn họ mất tích như thế nào, rõ ràng là tất cả cùng vào phòng nhưng lại không thấy ai. Cách gì bọn họ cũng đã thử qua nhưng vô dụng.
“Người mất tích gồm có MC của chúng tôi và một nhóm khách mời đặc biệt. Không biết bây giờ bọn họ sao rồi, chúng tôi đã phái người đi tìm xung quanh nhưng không thấy.”
Lãnh đạo thần tiên nghe tin cũng vội vàng chạy tới: “Tiểu Cố đã xảy ra chuyện gì rồi? Cô ấy là phụ nữ, gặp phải loại chuyện này thì biết làm sao chứ?”
Tuy Liễu Nguyện đã tám chín mươi nhưng rất thính tai, ánh mắt cũng sắc bén: “Tiểu Cố?”
Tịnh Hành và Chân Độ cũng đồng thời nhìn lãnh đạo thần tiên, chẳng lẽ Tiểu Cố là Cố thí chủ?
Lãnh đạo thần tiên tự xưng là người duy nhất biết bí mật bí ẩn nhất của thế giới, lúc này nhìn thấy hòa thượng thì hết sức cung kính, vội nói: “Tiểu Cố chính là Cố Phi Âm, là cô gái tóc dài, cao chừng một mét sáu, có vẻ rất ốm yếu ấy. Cô ấy là nhân viên của nhà ma chúng tôi. Lúc đó cô ấy cũng ở trong căn phòng xảy ra chuyện kia, bây giờ mất tích cùng bọn Tô Địch, Thiệu Nhất Chu, Nhậm Khôn và Viên Cao Minh.”
“Tôi đoán bây giờ bọn họ đang ở cạnh nhau, đại sư, lát nữa lúc ông cứu người làm ơn xem giúp tôi tiểu Cố có ở đó không? Cầu xin các người nhất định phải cứu cô ấy!”
Cái gì? Chuyện này còn phải nói?!
Liễu Nguyện nghe thấy Cố tỷ tỷ cũng ở trong căn phòng kia thì lông mày dựng đứng, xoay người hùng dũng chạy lên lầu. Đôi chân thấp khớp mà chay nhanh như đốt pháo. Tịnh Hành thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo. Chân Độ cũng chậm chạp theo lên.
Mấy người đạo diễn, trợ lý nhỏ và lãnh đạo thần tiên liếc nhìn nhau, rồi cũng đi lên theo.
“Bọn họ được không đó? Đạo diễn, hay là mình chờ cảnh sát tới rồi nói đi. Tôi cảm thấy đoàn phim chúng ta có phần tử khủng bố trà trộn vào, thầy Nhậm Khôn bị bắt rồi, nếu chúng ta dây dưa lung tung thì bọn họ mất mạng mất!”
“Cậu không hiểu đâu, tình huống này bọn phần tử khủng bố sao có thể làm được chứ, đó là bao nhiêu người? Cậu đừng nói nữa.”
“Đúng vậy cậu đừng lo lắng, chắc chắn là căn nhà kia có vấn đề nên mới có thể nuốt gọn bọn tiểu Cố được. Tôi thấy Liễu Nguyện hòa thượng kia có vẻ rất lợi hại, tôi tin họ.”
Trợ lý nhỏ bất lực, haha, chờ bị vả mặt đi! Dù sao cậu ta cũng cố hết sức rồi.
Bọn họ lên đến lầu hai thì thấy Liễu Nguyện hòa thượng đứng trước cửa gỗ, miệng niệm những câu chú bọn họ nghe không hiểu. bàn tay nhăn nheo khua vài cái trong không trung, sau đó hắn quát nhẹ một tiếng, bàn tay vẽ ra một luồng sáng trong không gian! Luồng sáng đó như có thật, lấp lánh rực rỡ. Dần dần, không trung nứt ra thành một lỗ hỏng, vết nứt càng ngày càng lớn, mở rộng ra bốn phía cứ như bức màn che chắn bị người ta cắt ra. Cuối cùng, lộ ra cảnh tượng nguyên thủy nhất trong phòng.
--- Trong phòng vừa hỗn loạn vừa bẩn thỉu, mặt đất tràn ngập máu tươi tanh tưởi và xương khô vỡ nát. Trên đống xương khô, không chỉ có Viên Cao Minh đang hôn mê bất tỉnh mà còn có mấy người đàn ông tư thế cứng đờ! Đó không phải là Tô Địch, Thiệu Nhất Chu và Nhậm Khôn mà bọn họ đang tìm kiếm sao?
Lúc này mấy người đàn ông ngồi xổm trên mắt đất, ngửa đầu, run bần bật nhìn cô gái tóc dài quỷ dị đang khom lưng, hai tay buông thõng…
… Vãi chưởng?!
Đạo diễn, trợ lý và lãnh đạo thần tiên mới tới đều bị dọa cho ngay người, dụi mắt nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mắt, cơ hồ là phản xạ có điều kiện run run rẩy rẩy lùi về sau mấy bước.
Trợ lý nhỏ lúc này vô cùng hối hận, cậu ta đâu biết ba vị đại sư lại có thực tài như thế? Bọn họ vốn không phải kẻ lừa đảo như cậu ta nghĩ, sớm biết vậy cậu ta đã đối xử lễ phép với họ một chút rồi, không biết bây giờ còn cơ hội cứu vãn không?
“Sao lại thế này? Tôi hoa mắt phải không?”
“Không, cậu không hoa mắt đâu… Bên trong đó không phải là quỷ chứ? Nữ quỷ tóc dài? Cao Minh có phải đã bị nữ quỷ tóc dài kia hại chết rồi không?”
“Không thể nào? Chúng ta đã đụng phải hiện trường gây án rồi sao? Đại sư đại sư, các ông mau cứu người đi!”
“Mau, mau gọi xe cứu thương!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.