Nghĩ tới sắp được nhìn thấy chị, Liễu Nguyện kích động không thôi, một hơi leo lên năm tầng cũng không lao lưc!
Đừng nhìn ông đã 89 tuổi nhưng sức khoẻ ông thực sự rất dồi dào.
Nhưng ông không nghĩ tới, mới leo lên lầu, liền nhìn thấy Chân Độ đang đứng gõ cửa???
Ông trợn tròn mắt: “Tại sao cậu cũng ở đây?!”
Chân Độ cười ha ha giải thích: “Hả, con nghĩ tới không phải đã tới thành phố A sao, vậy thuận tiện tới thăm Cố thí chủ một chút, xem cô ấy gần đây có mạnh khỏe không.”
Liễu Nguyện híp đôi mắt nhỏ: “…… Tại sao cậu biết địa chỉ nhà Cố thí chủ?”
Chân Độ vỗ vỗ túi, không hề giấu giếm, cậu ta còn nợ Cố thí chủ một số tiền, ký giấy vay nợ, trên giấy nợ có số điện thoại và địa chỉ của Cố thí chủ, cậu ta dựa theo đó tìm tới đây.
Liễu Nguyện: “……”
Tịnh Hành: “……”
Đây đại khái chính là duyên phận đi.:)
Lúc Cố Phi Âm nhìn thấy Liễu Nguyện, Chân Độ và Tịnh Hành còn rất kinh ngạc, tại sao ba tiểu hòa thượng lại tới đây? Đương nhiên tới cũng tốt, đúng lúc Bính Bính muốn đi đầu thai, để mấy tiểu hòa thượng này niệm kinh, xuống địa ngục cũng có chút phô trương.
Liễu Nguyện nhìn Bính Bính, vỗ ngực bảo đảm: “Không thành vấn đề, túi trên người ta, nhất định sẽ để cô ấy đi sạch sẽ không để lại thứ gì.”
Tịnh Hành nói: “Cố thí chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp sư phụ.”
Chân Độ vội vàng nói: “Điều này không thành vấn đề, tôi có thể niệm từ tối đến sáng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-la-dai-su-bat-quy/1707572/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.