Editor: Tử Đằng Huyền
Từ Dao nhớ rõ bị một tia sáng chiếu vào trong con ngươi, hai mắt vì chịu không nổi cường độ ánh sáng mà nhắm chặt, đợi đến sau khi lần thứ hai mở mắt, thì đang ở trong rừng cây rậm rạp, thỉnh thoảng truyền đến vài âm thanh ở nơi tăm tối.
Đây là đi vào rồi sao?
Từ Dao không dám xem thường, chậm rãi đi về phía trước. Trong không khí dòng khí lưu quanh quẩn bỗng nhiên nghịch chuyển khuếch tán ra, biến hóa yếu ớt này cũng đủ để Từ Dao cảnh giác.
Từ Dao ngừng thở, hắn lúc này ở trong hoàn cảnh có nguy cơ tứ phía, không thể nào đoán trước thứ mà hắn sắp đối mặt là gì.
Lặng yên tĩnh mịch không có chút hơi thở.
Rừng cây che lấp bầu không khí mù mịt nhuộm đẫm bầu không khí cực kỳ dữ tợn.
Chỉ có tiếng bước chân của chính mình quanh quẩn bên tai.
Lúc này trong rừng không có sương mù che chắn, tự mình cầu bình an một chút, nhất định phải nhìn rõ được thì mới có dũng khí tiếp tục đi.
"Xoạt____________"
Từ Dao lần thứ hai nghe thấy âm thanh này, đợi đến khi quay đầu lại hai con mắt đột nhiên kiên định, một đôi mắt màu hồng lấp lánh có hồn đang nhìn mình chằm chằm. Từ Dao không khỏi giật mình, hoàn toàn không phát hiện nó từ đâu xuất hiện và xuất hiện lúc nào!!
Trước mặt là một sinh vật da lông thuần trắng, hai lỗ tai dài nhỏ buông xuống hai bên, một cái đuôi lông xù quấn quanh móng vuốt của nó, hai viên đồng tử giống như trái cây màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-nuon-cung-nguoi-doat-nu-chu/1286465/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.