Tác giả: Tam Cửu Nhị
Edit by Cà phê Phin
"Sư huynh!! Cha!!" Từ Dao cùng với Liễu Tư Thâm vừa trở lại Vân Đỉnh, Liễu Mặc Tịch đã chờ đợi ở cửa từ lâu, sau khi nhìn thấy hai người liền cười tiến lên nghênh tiếp.
Liễu Tư Thâm miễn cưỡng vui cười vuốt ve mái tóc ái nữ, Từ Dao cùng Liễu Tư Thâm tiến vào sân trước, liền thấy Thẩm Dục Sanh đang đứng chính giữa.
"Sư huynh." Thẩm Dục Sanh ngạc nhiên kêu một tiếng, hơi ngẩng đầu lên nhìn Từ Dao trước mặt.
Từ Dao bất đắc dĩ cười, trong con ngươi lập lòe cay đắng khó giải thích được, từng tầng gợn sóng chồng chất bên trong lồng ngực của hắn, giống như đá vụn đang trấn áp bỗng nhảy lên.
Trong lúc vô tình Từ Dao khẽ liếc, sau đó nâng lên cánh tay phải Thẩm Dục Sanh, xuyên thấu qua ống tay áo phát hiện lẽ ra nên có vải băng quấn lấy cánh tay thế nhưng tay lại bóng loáng không rãnh, da thịt mềm mại cực kì bắt mắt! Vết thương từ lâu đã không còn tồn tại nữa!!
"Ngươi...vết thương của ngươi..." Từ Dao kinh hãi, muốn đưa tay ra lại bị Thẩm Dục Sanh tránh né.
"Vết thương của ta không đáng ngại, sư huynh không cần lo lắng."
Mà Từ Dao lưu ý căn bản không phải điểm này!! Cái vết thương kia sâu bao nhiêu Từ Dao thấy rõ ràng, căn bản không có khả năng vẻn vẹn một đêm liền có thể khép lại.
Lúc này, giữa bầu trời truyền đến một trận âm thanh như dã thú gào thét bi tráng, tựa hồ cả vùng đó đều than thở. Thanh âm kia càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-nuon-cung-nguoi-doat-nu-chu/1286464/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.