Nhị hoàng tử như gió bay qua hành lang, sắc mặt đen sì vọt vào hoa viên Đoan Bổn cung.
Nhận ra khách quý, tiểu cung nữ làm vườn đang bận rộn cắt tỉa cây con vội vàng bỏ kéo xuống, tiến lên nghênh đón: "A, Nhị hoàng tử, xin hỏi..."
"Tránh ra!" Nhị hoàng tử nắm lấy nàng đẩy qua một bên, tiếp tục guồng chân xông tới cửa cung.
"Nghe thấy không, tránh ra~" Tiểu thái giám bình thường vẫn hay theo đuôi Nhị hoàng tử, lướt qua cung nữ, đắc ý dào dạt phụ họa chủ tử mình một câu.
Rắc, rắc, tiểu cung nữ căm tức nhìn bóng lưng hai người, vung cây kéo trong tay hai cái, hung tợn vặn gãy hai cành cây khô.
Hứ, chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, để xem ngươi đắc ý được đến bao giờ.
Dọc theo đường đi, cung nhân ngăn cản Nhị hoàng tử rất nhiều, hắn đều trực tiếp thô bạo đánh bay, khuôn mặt tuấn tú cũng ngày càng đen sì.
Rốt cuộc... Rốt cuộc, phụ hoàng an bài bao nhiêu cung nhân đến hầu hạ hắn?
Mới có một khắc mà xem ra đã gấp đôi chính mình? Hơn nữa, đấy mới chỉ là ở bên ngoài!
Cái đồ bình hoa này! Lên lớp uể uể oải oải như thế, vậy mà phụ hoàng vẫn không ngừng ban thưởng đến đây!
Trước kia, hắn vẫn một mực chắc chắn rằng chỉ việc ngồi chờ chiếu chỉ phong Thái tử đến tay mình...
Kết quả...
Kết quả...
Nhị hoàng tử xiết chặt nắm đấm, một cước đá bay cửa lớn của Đoan Bổn cung.
=..=
"Ngọc Hữu Đường, ngươi đang ở đâu???"
Thời điểm ấy, Ngọc Hữu Đường đang ngồi dựa vào cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-noi-loi-nao-khong-co-nghia-la-ta-khong-biet/97077/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.