Edit + beta: Tử Linh
Ngọc Hữu Đường buông tay Tạ Hủ ra, mặc nó buông xuống, rồi quay về chỗ của mình, ngồi xuống, không nhìn hắn: "Lá gan ngươi cũng to thật, lại dám trốn ngay dưới mắt Hoàng đế."
Liễu Nghiên, à không, Tạ Hủ đến gần Ngọc Hữu Đường, đứng cạnh nàng, không đáp lời mà chỉ giơ tay lên xoa đầu nàng, nói: "Nàng lớn rồi."
Ngọc Hữu Đường kéo tay hắn ra, vẫn không thèm nhìn hắn: "Không cần ngươi nói ta cũng biết." (có ai cảm thấy bạn Đường dỗi anh Hủ vì ở ngay bên cạnh mà không thèm nói, làm bạn Đường lo lắng không nà :v? Nhưng cũng chẳng biết được, bạn Đường khó hiểu lớm :') ).
Tạ Hủ bật cười, rồi bưng bàn thuốc lên, nói: "Điện hạ, vi thần không thể ở lâu, đi trước."
Nói xong, quay người đi luôn.
Lúc hắn quay đi, Ngọc Hữu Đường mới ngước lên nhìn bóng lưng hắn, nàng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng. (chắc muốn hỏi về làm gì :') )
Đêm đó, Bích Đường mang một quyển sách từ Điển dược cục về, đưa cho Ngọc Hữu Đường: "Điện hạ, Liễu Cục thừa bảo nô tỳ mang về cho ngài."
Ngọc Hữu Đường nhận sách, mở ra nhìn, là một ít phương pháp điều dưỡng và phương thuốc, chữ khải nhỏ vuông vắn, rất dễ nhìn.
Ngọc Hữu Đường xem lướt qua một lượt, người viết sách phân thành bốn mục lớn: quần áo âm thực, thuốc Đông y tầm bổ, cách thức sinh hoạt, huyệt vị ôn cứu.
Hơn nữa, mỗi mục viết cực kỳ tường tận, giống hệt một quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-noi-loi-nao-khong-co-nghia-la-ta-khong-biet/2283878/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.