Edit + beta: Tử Linh
Môi thiếu nữ thơm ngọt, mềm mại vô lực, Tạ Hủ chỉ hơi dùng sức đã có thể dễ dàng tách môi nàng ra rồi xâm nhập vào, sau đó mút đầu lưỡi trơn mềm của nàng, lung tung lộn xộn, hắn ngày càng động tình, ôm nàng càng chặt hơn, để Ngọc Hữu Đường gần hắn hơn nữa.
Đây là lần thứ hai hắn hôn nàng, không hề có kỹ xảo, chỉ bằng bản năng liếm bờ môi nàng, mút lưỡi nàng, càng nếm càng thấy ngon, Ngọc Hữu Đường hơi rên rỉ, mí mắt run run, hình như sắp tỉnh lại.
Tạ Hủ tất nhiên là không nhìn thấy, hắn nhắm mắt tập trung vào nụ hôn, trong đầu không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác.
Thiếu nữ đại khái là không thoải mái, đầu lưỡi hơi rụt về phía trong, hắn liền theo sát giữ chặt gáy nàng, ghim chặt nàng vào mình, không cho đầu lưỡi non mềm một đường lui, chóp mũi cọ vào nhau, hơi thở ướt át của thiếu nữ xông thẳng vào tâm hắn, nóng rực chân thật, khiến tâm thần hắn ngẩn ngơ.
"Ưm..." Ngọc Hữu Đường ngạt thở, khó chịu kêu một tiếng, giơ tay đẩy mặt hắn.
Tạ Hủ mắt nhắm nghiền bỗng cảm thấy có một cái tay nhỏ đang đẩy mình, không thể làm gì khác đành cố gắng cưỡng ép chính mình buông môi thiếu nữ ra, nhưng vẫn còn mâu thuẫn, ồ ồ thở gấp, không nỡ rời đi.
Hắn yêu thương hôn hết lần này đến lần khác vào lòng bàn tay nhỏ vừa đặt trên mặt mình, rồi vòng nó sau cổ, như vậy có thể khiến nàng càng gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-noi-loi-nao-khong-co-nghia-la-ta-khong-biet/2283857/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.