Sau khi lửa giận của Ngô Tô Nhi hạ, hai đứa nhóc cũng đã đứng ởdưới nắng được một canh giờ, rồi sau đó lại bị Ngô Tô Nhi dẫn raruộng. Kỳ thật cũng không phải chân chính bắt hai tiểu hài tử batuổi làm nông, chỉ là đơn giản hỗ trợ này nọ, truyền truyền lời cáigì, nhưng hiển nhiên là so với ở làng Lý cùng mấy tiểu hài tử khácđùa giỡn thì không thú vị bằng, Vương Hưng cùng Vương Tổ cũngkhông dám mở miệng, nhìn sắc mặt âm trần của A sao, không phảilà có uy lực bình thường.
“Miêu Nhi, con về nhà trước chuẩn bị nấu cơm, nhớ rõ thức ăncủa trư ta đặt ở trong sân, chờ A sao trở về uy, con khí lực nhỏkhông nên động đến” Ngô Tô Nhi nhìn mặt trời đã muốn lặn hơnphân nửa, đối Miêu Nhi dặn nói.
“Đã biết, A sao, cho Vương Hưng cùng Vương Tổ theo con trở về đi,có thêm người giúp con làm việc” Miêu Nhi ngó thấy bộ dạngđáng thương hề hề của hai đứa nhóc, nhịn không được nói.
Ngô Tô Nhi hừ một tiếng không trả lời.
“Còn không mau đi theo, vẫn muốn giúp nhổ cỏ sao?” Miêu Nhi kêu lên.
Hai đứa thấy Ngô Tô Nhi không quát bảo ngưng lại, lúc này mớidám đi lên bờ ruộng.
……..
Đi đến đầu thôn, thấy có năm sáu tiểu hài tử đang vui đùa với bùn,hai đứa bước chân cũng dần chậm lại, ánh mắt nhìn chăm chú.
“Được rồi, hôm nay cứ về nhà trước đã, đợi khi nào A sao hết giậnrồi lại trở ra vui đùa, cẩn thận nếu không A sao trở về lại phạtđứng”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-sinh-hai-tu/1993225/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.