Độc chiếm hoàng đế, chuyện khủng bố như vậy ta không làm được.
Nhưng quả thực ta đã đòi hỏi Phó Đình Ngạn một chuyện... Ta không muốn mê hoặc hoàng đế nữa.
Dù sao khoảng thời gian này Phó Đình Ngạn một lòng một dạ dốc sức trên triều, chắc chắn không có thời gian đến cung của ta.
Kết quả là bị hắn quyết đoán từ chối.
Khi đó Phó Đình Ngạn hung hăng véo má ta, giống như đang trút giận, “Có biết trong cung có bao nhiêu người chỉ mong nàng xảy ra chuyện hay không. Nàng chỉ có ta là chỗ dựa vững chắc mà còn muốn đẩy ta ra ngoài sao?”
Hắn và A Yên đều nói giống hệt nhau.
Khoảng thời gian này, Phó Đình Ngạn càng bận rộn hơn. Quân đội của Đỗ Tướng quân đã đến Sa Châu, chiếm đóng ở đó, tiến đánh quận Cao Xương. Hung nô khí thế ào ạt, giống như đã hạ quyết tâm với ý định muốn chiếm đoạt sáu quận Tây Bộ, trên tiền tuyến đã đánh nhau đến túi bụi.
Mấy ngày trước Phó Đình Ngạn còn có thể trở về tẩm cung của mình nghỉ ngơi, nhưng bây giờ hầu như ngay cả ăn cũng là ở Phụng Lâm cung. Thậm chí còn triệu kiến khẩn cấp đại thần ngay trong đêm.
Nên có những khi những chuyện như đốt đèn cũng không cần đến ta nữa, có thể giữa chừng đã cho ta trở về.
Ta cực kì cảm kích các đại thần tiến cung lúc đêm khuya, đã mang đến tự do cho ta.
Cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi, ta có thể nghỉ ngơi một trận trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-doc-sung/2897411/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.