Phải cam đoan vừa không đả thảo kinh xà, vừa có thể đạt được tin tức hữu hiệu, điều tra sẽ tốn chút tinh lực.
Cho đến trước lễ hội Lưu Hoả, vẫn còn hơn chục người chưa điều tra được, bởi vì ta lo lắng trong đội ngũ sẽ có nội ứng nên chỉ có thể tự mình làm.
Hơn mười người kia đều là người hầu của Ân Diêu, nàng ta có thành kiến với ta, chỉ nghĩ cách để nàng ta cho phép ta điều tra cũng khiến ta đau đầu rồi.
A Yên tra xét mấy ngày, toàn thân đã uể oải, thỉnh thoảng nhìn những người bán mặt nạ lễ hội Lưu Hoả ở dưới lầu, ánh mắt đăm đăm, hỏi ta bằng giọng điệu trống rỗng: “Tiểu thư, ta muốn ăn nho đông lạnh.”
“Tra xong rồi hãy ra ngoài mua.”
Sự chú ý của ta vẫn còn đang tập trung vào tràng giấy ghi tung tích của thị nữ, bên kia, giọng nói của A Yên như có thể khóc bất cứ lúc nào: “Tiểu thư, người nói sẽ cho ta đi dự hội lửa trại cũng là gạt ta phải không? Nói không chừng đến lúc đó người lại không cho ta đi.”
“Cho ngươi đi, sao ta lại không cho ngươi đi chứ?”
Nếu A Yên chán một việc nào đó, nàng ấy tuyệt đối sẽ không làm tiếp nữa. Ta ổn định nàng ấy trước: “Ngày mai khi đi dự hội lửa trại, sẽ mua nho đông lạnh, được chưa?”
“Người nói đó nha! Nếu ngày mai mà có việc đột xuất thì ta tuyệt đối sẽ không đi cùng người!”
Ngươi ngoài miệng thì nói không giúp ta, nếu thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-doc-sung/2897382/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.