Đứng trước tình hình cái này không thể ăn, cái kia cũng không thể ăn, một tháng này đối với Thục phi tựa như mười năm dày vò.
Nhưng với người rốt cuộc chỉ có ăn ngủ, ngủ ăn, gì cũng không cần làm, gì cũng không cần nghĩ như Tề Thịnh mà nói, một tháng này trôi qua rất nhanh.
ừm, được rồi.
Nếu không phải các cung nhân thu xếp cho Thục phi kết thúc thời gian ở cữ, hắn cũng chẳng biết mình đã đủ một tháng tuổi.
Trẻ con thân thể yếu ớt, hoặc có lẽ do hắn trời sinh ngũ cảm nhạy bén, so với những đứa trẻ khác càng dễ mệt mỏi.
Một ngày có mười hai canh giờ, hắn có thể ngủ hơn mười cái, nơi nào còn sức lực đến thời gian?
Ngày đầu hết ở cữ, Thục phi ở trong Chung Túy Cung uống một vò rượu lớn, Thục phi ngày thứ hai mới ôm hắn đến Khôn Ninh Cung đi thỉnh an, xem như chính thức tuyên bố Chung Túy Cung Thục phi tái xuất.
Ở Khôn Ninh Cung, Tề Thịnh rốt cuộc gặp được người thường xuyên bị ghét bỏ Ngũ hoàng tử, Ngũ ca đời này của hắn.
Hắn ghé vào trong lòng ngực vú em Lưu tẩu tử, mở to đôi mắt tròn xoe, nỗ lực ghé nhìn Ngũ hoàng tử cũng đang được vú nuôi bế.
Giống như mọi đứa trẻ con khác, Ngũ hoàng tử trắng trẻo mập mạp, hơi chút động, thịt trên má liền run run rẩy rẩy.
Tề Thịnh vạn phần khó hiểu: Bọn họ rốt cuộc là như thế nào từ một cái mặt trẻ con nhìn ra xấu đẹp?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-muon-dang-co/2854079/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.