Một vầng trăng sáng, một ao nước trong, một mảnh rừng u tĩnh, dường như hết thảy đều gợi lên cảm giác yên lặng đến tịch mịch.
Nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt nước, phản chiếu trong từng gợn nhỏ là một nụ cười thật xán lạn.
Có lẽ ở lại nơi này cũng rất tốt!
Ta chậm rãi bước vào trong nước, từng gợn từng gợn sóng loang dần ra xa.
“Này, ngươi đã theo ta cả một ngày rồi, chẳng lẽ khi ta đi tắm ngươi cũng phải nhìn sao!” Xoay người, ta kêu lên với mặt người đang lấp ló trong rừng cây kia. Tuy rằng ta biết mình đẹp trai thích được người ta nhìn ngắm, nhưng cũng không thể vì thế mà nói rằng ta thích bị xem trộm lúc tắm rửa chứ!
“Đại nhân!” Một bóng đen như u hồn đột ngột xuất hiện ở trước mặt, cung kính quỳ xuống.
“Đại nhân?” Ta khó hiểu nhìn nhìn nam nhân trước mắt. Chẳng lẽ mọi chuyện thực sự như trong tiểu thuyết, ngoại hình của ta trông giông giống một người nào đó, rồi sẽ gặp phải chuyện nguy hiểm gì ư? Hứ! Lão tử mặc kệ!
“……”
“Này, ta không phải là đại nhân gì cả, ta là Huệ Thành Thiên, năm nay mười bảy tuổi, đang học trường trung học, tính hướng yêu đương, khụ khụ, là với nam……!” Chết tiệt, sao tự dưng lại nói cái này làm gì! “Thôi thôi nói vậy thôi, dù thế nào thì ta cũng chẳng phải là cái tên đại nhân vớ vẩn gì đó đâu, hiểu chưa? Hiểu rồi thì mau đi đi!”
“……”
“Ngươi điếc sao!!!” Ta tức giận nhìn nam nhân cao lớn trước mắt, ha hả, ta thừa nhận, bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-khoc/178674/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.