Ai?
Ai cũng có thể không biết, nhưng ta không thể!
Bởi vì nó là cửu đệ của ta, là cửu đệ ngay từ nhỏ mọi người đã luôn nói chúng ta rất giống nhau, hôm nay lại chết trên tay ta!
Buông kiếm trong tay, ôm lấy nó, nhưng rồi nó lại trượt khỏi tay ra……
“Vì sao lại giết ta, hoàng huynh của ta a!”
Đó là lời cuối cùng nó nói với ta, bi thương như vậy, thống khổ như vậy, không thể lý giải như vậy,
Ngươi hẳn đã biết, đến khắc cuối cùng, nó cũng không hề khép mắt lại, đó gọi là chết không nhắm mắt!
Ta gọi nó, ta khóc rống, ta điên cuồng!
Ta muốn hỏi ông trời, vì sao không chịu buông tha huynh đệ của ta, ta muốn thứ uy quyền kia, nhưng không muốn nhìn thấy bọn họ chết!
Tiểu hài tử từng chạy thay ta, nài nỉ ta dẫn nó xuất cung đã không thấy nữa,
Thiếu niên từng tràn đầy kỳ vọng luôn nói với ta muốn trở thành một anh hùng đã biến mất,
Thanh niên từng kiêu ngạo xán lạn kia đã chết rồi!
Ai có thể nói cho ta biết, là ai đã gây nên tất cả những chuyện này không?
Huệ Thành Thiên, đây là kết quả mà ngươi mong muốn sao? Nhưng ngươi hiện tại đang ở đâu chứ?
Là đang ngủ trên chiếc giường rộng lớn trong vương phủ, hay đang rên rỉ trên giường của kẻ nào!
Ta hận ngươi, hận ngươi đến không tiếc giết ngươi!
Cho nên ta đem hết thảy tội danh của ngươi viết trong tấu sớ, khi ta lớn tiếng tuyên đọc lúc ngươi không ở trên triều, ta nghĩ bản thân về sau sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-khoc/1574969/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.