<2 chương này quay trở lại là lời của Khiếu rùi:”) >
Hận, hận hắn nháy mắt đã trở nên tàn nhẫn như thế, hận hắn vì ngôi vị hoàng đế mà giết hại bao dân chúng vô tội như thế, hận hắn dùng gương mặt của Tiểu Từ lừa gạt tình cảm của phụ thân hắn!
Nhưng mà, nếu hận, vì sao ta vẫn hoài niệm nét tươi cười xán lạn khi xưa của hắn?
Nhìn mai viên tiêu điều kia, đã không còn Tiểu Từ, cũng không còn hắn nữa!
Tiểu Thiên vì sao lại biến đổi nhiều như vậy, hay hắn vốn đã là như thế?
Cô từng đứng giữa ánh chiều tà hỏi ta, thế nhưng ta vô lực trả lời.
Có lẽ vì phản bội mà ta tổn thương hắn, thế nhưng, nếu muốn trả thù, thì cần gì phải liên lụy nhiều người vô tội như vậy?
Ngươi hẳn phải biết, khi ta thấy hoàng huynh lệ rơi đầy mặt quỳ gối trước mặt ta, khẩn cầu ta, cầu xin ta thả hài tử, thả thê tử y yêu ra, thả hạ nhân vô tội của y đi, ta rất muốn nói với y rằng, ta sẽ thả, bọn họ sẽ sống sót ra khỏi đây!
Thế nhưng ta lại bất lực, phụ thân đối với ngươi tràn ngập bao dung, thậm chí không nỡ dời mắt khỏi ngươi!
Nhìn biết bao người tràn ngập bi thương bất lực rơi đầu, ngươi phải biết máu ta dường như cũng đã theo bọn họ mà chảy xuống, trào ra!
Khi đó, ta rất muốn vọt tới trước mặt ngươi, gào thét với ngươi, phát cuồng với ngươi, đối với ngươi tê rống……
Chính là, ta sợ ngươi sẽ lại nói những lời khiến ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-khoc/1574968/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.