Kỷ Tán Cẩm tâm phiền ý loạn khép lại sách. Na Tư đang dùng hình thú thư thái nằm phơi nắng bên chân nàng. Hắn nhạy cảm phát hiện ra nàng có chút bực bội nhưng cũng không thể làm gì khác. Rừng rậm đã quá quen với mấy mùa như thế.
Thời tiết còn rất yên bình. Không khí ấm áp, trời quang trút xuống tia nắng ngang tầm mắt rồi lại vời vợi không thấy đáy, gió mênh mang rũ sạch lá cây phất phơ qua làn tóc. Đều làm người ta muốn nằm yên hưởng thụ.
Nhưng đã 3 ngày! 3 ngày rồi đấy! Nàng thật sự không có ý kiến gì với âm thanh của các loại chim rừng, những mỗi lần có tiếng của loài chim nào đó kêu lên lại trộn lẫn với từng tiếng dã thú lần lượt gầm rú. Kỷ Tán Cẩm nghe đến sục sôi trong lòng chỉ muốn cùng ra ngoài tìm kiếm thứ gì luyện tập một chút, nhưng nàng cũng chỉ muốn tắt hết để an tĩnh lại tâm trí.
Nhưng Na Tư đã nói ra ngoài chiến đấu lúc này khẳng định là không được. Mỗi năm kim điểu bộ lạc đều như vậy, ra ngoài săn thú đem đến cho giống cái để tìm cơ hội được chọn làm bạn lữ trước khi mùa đông đến.
Dù sao chiếm lĩnh Xích Lạp rừng rậm không chỉ có báo tộc, còn có một số bộ lạc nhỏ lẻ khác. Thực lực của tộc Na Tư ở đây không thể bàn cãi, không có loài khác cùng so. Duy nhất kim điểu bộ lạc, một nhánh nhỏ từ kim vũ huyền ưng của thú vương thành, chỉ cần như vậy cũng đủ cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khieu-khich-toan-thu-the/2814291/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.