Văn Trung kịp tỉnh táo lại thì thấy Hancock đang chăm chú nhìn hắn. 
Hiện tại, cả hai vẫn ôm chặt lấy nhau trong khi Hancock chỉ mặc chiếc quần lụa nhỏ che đậy phía dưới . Mặt nàng hơi khẽ đỏ lên , đến khi hắn tỉnh lại , hai người mắt đối diện nhau thì khuôn mặt nàng càng giống trái cà chua chín vậy. 
Hắn không buông nàng ra mà hỏi: 
- Cô dậy từ bao giờ vậy ? 
- Từ lúc sáng sớm... 
Hancock chỉ biết thành thật trả lời. Sau đêm qua, cứ đối diện với ánh mắt hắn, nàng càng mất tự nhiên hơn trước, đầu óc dường như trống rỗng không thể suy nghĩ gì khác ngoài việc xảy ra lúc đó vậy. 
Hắn có đôi chút ngạc nhiên, lại hỏi: 
- Từ sáng ? Lúc này hẳn khá muộn rồi, sao cô không dậy ? 
- Tại...tại anh ôm chặt quá, ta sợ dậy sẽ đánh thức anh. 
Nữ hoàng hải tặc vừa nói vừa cúi mặt xuống dường như làm sai sợ trách phạt vậy. Bởi chỉ nàng mới biết, đó là một phần lí do mà thôi. Thực sự ,nàng tỉnh dậy thấy mình nằm trong vòng tay ấm áp của hắn mà không muốn thoát ra. Nàng cảm nhận được trong đó có sự yêu thương che chở mà trước nay nàng không hề được trải qua. Hơn nữa lại là một người đàn ông chỉ ôm nàng trong trạng thái khỏa thân cả đêm mà không hề xâm phạm nàng. 
Hancock tuy có chút mong đợi nhưng hắn không hề làm vậy lại khiến nàng thấy được, hắn không chỉ vì vẻ bề ngoài của nàng mà còn quan tâm đến suy nghĩ của nàng. 
Nàng bỗng cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/187951/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.