- Haha, ta đùa thôi !
Văn Trung thấy được vẻ mặt của nàng, cũng liền dừng lại mà bật cười.
Lại thấy Tiểu Long Nữ quăng tới ánh mắt đầy giận dỗi và u oán, hắn hơi thất thần ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng mà lẩm bẩm:
- Quả thực dễ gần và đáng yêu hơn không ít a .
Thực tế mà nói, hắn cho rằng một nữ nhân xinh đẹp nhưng thờ ơ, lạnh lùng đến vô cảm, so ra cũng không khác với một bức tượng hay bức tranh tuyệt mỹ là bao. Nếu yêu thích, chung sống với một nữ nhân như vậy, có ý nghĩa sao ?
Hắn muốn là khiến cho băng giá lạnh buốt cũng phải hòa tan, dẫn dụ người chăm ngoan cũng phải đi vào con đường phạm tội !
Đem nữ nhân như vậy trở nên nhiệt tình, ôn nhu khi ở cạnh mình, dù cho nàng lạnh nhạt với cả thế gian, nhưng lại dịu dàng với riêng hắn, đó mới là điều khiến người ta mong muốn.
Chỉ thất thần chốc lát, hắn liền trở về dáng vẻ tươi cười nhưng lại bày ra bộ dạng buồn chán mà rời đi giống như còn tiếc nuối về việc không thể giúp miệng giúp nàng vậy .Điều này khiến cho Tiểu Long Nữ đang ngây ngốc vì lời nói của hắn, lại có cảm giác không nói lên lời.
Sau một lúc, Văn Trung tìm về một chiếc lá gần bằng cỡ bàn tay, đem đến bên dòng nước cẩn thận rửa sạch, rồi trong ánh mắt nghi hoặc của Tiểu Long Nữ, ép xuống từng miếng trái cây nhỏ đổ vào, sau đó tiến đến gần đem môi hồng mềm mại của nàng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/1472133/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.