Văn Trung bỗng chốc dừng lại, Tiểu Long Nữ cũng khẽ mở mắt, không tự chủ theo ánh mắt của hắn nhìn qua.
Trước mắt bọn họ là một sơn cốc vô cùng xinh đẹp.
Dòng nước trong trẻo, bình lặng được những dãy núi dài uốn lượn bao bọc xoay quanh. Đỉnh núi cao như ẩn như hiện trong làn mây trắng muốt, vừa hùng vĩ lại vừa mờ ảo vô cùng động lòng người.
Toàn bộ nơi đây, tràn ngập hương thơm cùng màu sắc tươi đẹp của cây cỏ, hoa lá .
Trên mặt nước yên ả thi thoảng lại dấy từng gợn sóng nhỏ nhẹ nhàng, phiêu đãng do những loài cá bên dưới tinh nghịch khuấy động. Nước hồ óng ả phản chiếu nét xanh biếc của rừng cây như một viên ngọc bích dưới nền trời xanh thẳm!
Tiếng chim hót, tiếng nước chảy, tiếng cỏ cây lay động va chạm nhẹ vào nhau trong tiếng gió thổi vi vu.
Vô cùng thiên nhiên !
Vô cùng tươi đẹp !
Vô cùng sinh động !
Đây là tất cả những gì Văn Trung có thể đánh giá lúc này, thực sự không thể miêu tả bằng lời. Một loại cảm giác thoải mái tràn ngập, hắn liền bế lên Tiểu Long Nữ nhảy vào sơn cốc, sau đó để nàng ngồi dựa vào một tảng đá nói:
- Để ta đi kiểm tra xung quanh một chút ! Thuận tiện sẽ ở lại nơi này một thời gian .
Hắn nhanh chóng chạy đến gần dòng nước, tiện tay nhặt vài viên đá thử trò ném đá vài bước trên mặt nước hồi nhỏ.
Tiểu Long Nữ thấy vậy liền không nói nên lời và vốn dĩ cũng không thể nói ra lời.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-giup-nu-nhan-dang-thuong-van-gioi/1472132/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.