Chắc là những u uất tích tụ trong lòng cuối cùng cũng được giải tỏa.
Ta nghĩ, từ xưa những nữ tử bị giam cầm trong bốn bức tường này, chưa chắc đã thực sự cam tâm tình nguyện.
"Hoàng hậu hôm qua đã biến mất, có lẽ Hoàng thượng sẽ sớm triệu ngươi đến hỏi chuyện."
"Hãy chuẩn bị đi!"
Trước khi rời đi, nàng ta để lại câu nói đó.
14
Hoàng thượng đến rất nhanh.
Gần như ngay sau khi nàng ta vừa đi, Hoàng thượng đã tới.
Sắc mặt hắn có vẻ tiều tụy, ra lệnh cho mọi người lui ra, có vẻ như định nói chuyện riêng với ta.
Ta cất cuốn "Tự tu dưỡng của nữ tử xuyên không" ra sau lưng, bình thản nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Năm xưa, ta còn là một Hoàng tử không được sủng ái, bị kẻ gian bắt đến Xuyên Du ném vào núi sâu, là ngươi đã cứu ta."
Đây là lần đầu tiên Hoàng thượng không xưng "trẫm" trước mặt ta.
Cũng là lần đầu tiên, ta nghe hắn nói về mối duyên với ta.
Thì ra, hắn thực sự là người hoang dã đó.
Ta chợt hiểu ra: "Vì vậy, Hoàng thượng mới triệu nữ nhi của Giả gia là ta vào cung làm phi, coi như báo ân?"
Thẳng thắn mà nói, ân này không báo còn hơn, thù oán gì thì cũng đừng giam người ta trong cung chứ.
Nhưng Hoàng thượng lại lắc đầu, phủ nhận.
"Không phải ta, mà là Hoàng hậu muốn ngươi vào cung."
Lần này đến lượt ta ngạc nhiên.
"Năm đó ta kiên quyết lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-gianh-hoang-hau-voi-hoang-thuong/3735762/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.