Khi ta đang tận hưởng cuộc sống Đại học, chị ấy phải ăn bánh bao dưa muối trong công trường, làm những việc bẩn thỉu vất vả nhất.
Chỉ để dành dụm thêm tiền cho ta đi học.
Ta luôn ghi nhớ sự hi sinh của chị ấy, không ngừng cố gắng phấn đấu, những dịp nghỉ hè cũng đi làm thêm.
Tuy cuộc sống vất vả, nhưng vẫn có hi vọng.
Đúng lúc ta nghĩ sắp được đoàn tụ với chị gái, thì nhận được một cuộc điện thoại, trời như sập xuống.
Chị gái không may ngã từ trên cao xuống ở công trường, c.h.ế.t tại chỗ.
Còn ta trên đường đi nhận tro cốt của chị ấy về nhà, vì không chịu nổi cú sốc mà thất thần.
Một phút bất cẩn lao vào dòng xe cộ, bị nghiền nát dưới bánh xe, c.h.ế.t không kịp ngáp.
Tưởng rằng nợ với chị ấy cả đời này, sẽ không bao giờ đền đáp được nữa.
Vào ngày Đế Hậu đại hôn diễu hành trên phố, một cơn gió thổi tung tấm rèm the của xe loan.
Lúc tấm rèm bay lên, ta nhìn thấy gương mặt của Hoàng hậu nương nương.
Đó là gương mặt ta ngày đêm không ngừng nhung nhớ.
Là người chị thương yêu ta nhất.
Nhưng nàng ấy không còn nhớ ta nữa.
Không sao, ta thề, kiếp này, đến lượt ta bảo vệ nàng ấy.
...
Ta ở trong thiên lao ba ngày, người đầu tiên đến thăm ta lại là Dung Quý phi.
Nàng ta một thân áo trắng, vẻ mặt mệt mỏi, ánh mắt nhìn ta tràn đầy thương cảm.
"Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-gianh-hoang-hau-voi-hoang-thuong/3735761/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.